Edit: Joly
Trong phòng của giai nhân, một số thuộc hạ đang tụ tập ở cửa, khi thấy Dung Gia Thượng đi tới, sắc mặt liền hoảng hốt.
Dung Gia Thượng đảo mắt quanh phòng, Quách Đại Tráng bị trói vào bồn nước, mặt mày tái mét, mồ hôi nhễ nhại, như thể vừa nhìn thấy ma. Dưới đất, đĩa cơm lộn xộn, một tên côn đồ ngã xuống đất, mặt mày vặn vẹo dữ tợn, khóe miệng nổi bọt, nhìn hắn chằm chằm.
“Có chuyện gì vậy?” Dung Gia Thượng gắt gao hỏi.
Đội trưởng cau mày nói: "Tên tiểu tử này mang đồ ăn đến cho Quách Đại Tráng. Trong bữa ăn có nửa quả trứng kho. Tiểu tử này tham ăn ăn mất quả trứng kho. Kết quả bị trúng độc chết."
Dung Gia Thượng hỏi: "Cơm ở đâu đưa tới?"
“Là một nhà bếp nhỏ.” Đội trưởng nói, “Ta đã cho người bao vây nhà bếp, nhưng mọi người trong bếp thề rằng chỉ làm cơm trắng và một đĩa rau, không có trứng kho. Tên tiểu tử này chết rồi, không biết quả trứng kho từ đâu ra."
“Nửa giờ trước mới quét dọn, lẽ nào vẫn không quét dọn sạch sẽ.” Dung Gia Thượng cười chế nhạo, “Quách Đại Tráng, nhìn vào người chết thay ngươi, hãy cảm ơn nó. Lão chủ nhân của ngươi đối với ngươi thật là tình thâm ý trọng, e rằng nếu như ngươi không may mắn, hẳn sẽ bị đầu độc."
Quách Đại Tráng sợ hãi bật khóc, không kìm được nói: “Đại lão gia, xin ngài hãy giúp tôi, tôi sẽ làm trâu bò cho ngài. Tôi ... tôi sẽ nói cho ngài tất cả những gì tôi biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079881/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.