Thiên Thánh năm thứ mười, ngày mùng 4 tháng 7, trời trong.
Ha ha! Ngày đầu tiên lang bạt giang hồ!
Kỳ thực xét kỹ lại thì, hôm nay cũng không có gì gọi là lang bạt giang hồ cho lắm, chỉ là cùng Mèo con phóng ngựa nhâm hành, đi đến đâu tính đến đó thôi!
Thành thật mà nói, bảo là muốn lang bạt giang hồ, nhưng mình cũng không biết nên đi đâu, nói vậy, chỉ vì mình không muốn thả con Mèo con kia đi, không muốn cứ dễ dàng như thế mà chia tay y thôi.
Tuy rằng hơi nhớ người nhà, nhưng mình lại càng không muốn phải rời xa y. Trời mới biết phải đợi tới khi nào mới có thể gặp lại nhau. Lấy tính tình của mẹ, mình lâu như vậy không về nhà, nhất định mẹ sẽ nhốt mình lại! Đợi đến lúc được thả ra, chẳng biết con mèo này đã sớm chạy tới đâu rồi…
Phải rồi! Hay là kéo y về nhà cùng mình luôn nhỉ?
Ý kiến hay!
Chỉ cần y về Kim Hoa với mình. Mẹ nể mặt mình có khách, sẽ không phạt mình nặng quá đâu ha?! Cứ cho là bị nhốt lại, có Mèo con, tháng ngày cũng sẽ không tẻ nhạt nữa!
Được! Cứ quyết định thế đi!
*********************
Vận may cũng không tệ lắm, phóng ngựa nhâm hành được nửa ngày, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường dĩ nhiên bất tri bất giác đi tới địa giới Duyễn Châu. Vừa đến ngoài thành, sắc trời đã tối, hai người tung người xuống ngựa, dắt dây cương, đi vào trong thành.
“Mèo con, trời cũng tối rồi, chúng ta trước tiên tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ngan/2377644/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.