Trần Thiên Minh thấy chị Đình hình như có việc muốn nói với mình, hắn lập tức nói: "Chị Đình, chị đừng khách sáo, chỉ cần chỉ có lời, dù là lên núi đao, hay xuống biển lửa, em cũng không chối từ. Chị nói đi, là chuyện gì."
"Chị... chị muốn cùng em... song tu." Nói đến đây, khuôn mặt chị Đình liền đỏ như cuộn vải đỏ, đầu nàng cúi thấp đến tận bộ ngực căng đầy của nàng.
"Cái gì?" Trần Thiên Minh đang ngồi ở trên giường xuống đất.
"Ôi!" Trần Thiên Minh cảm thấy mông mình rất đau.
Chị Đình thấy Trần Thiên Minh bị ngã, tưởng vết thương hắn bị đau, vội chạy lại bên cạnh Trần Thiên Minh, nâng Trần Thiên Minh lên, nàng hỏi: "Thiên Minh, có phải vết thương của em lại đau đúng không?" Ai dè chỗ hắn bị đau lại là cái mông, vết thương của Trần Thiên Minh chỉ cần mổ lấy viên đạn ra, vết thương sẽ nhanh chóng khép miệng, chẳng có gì nghiêm trọng.
"Không phải, em nói giỡn mà, em có đâu gì đâu." Trần Thiên Minh đâu dám nói hắn đâu, nếu như nói hắn đâu thì chị Đình sẽ chẳng cùng hắn song tu nữa, đây là vấn đề rất quan trọng, vừa có thể nói cho mình biết phương pháp song tu, lại vừa giải quyết tâm nguyện bấy lâu nay của mình, đưa chị Đình lên giường.
"Ôi, Thiên Minh, chị biết em sẽ không đồng ý đâu, bên cạnh em có nhiều phụ nữ xinh đẹp đến như vậy, sao còn để mắt đến chị cho được?" Chị Đình thở nhẹ một hơi nói.
Trần Thiên Minh thấy chị Đình hiểu sai ý hắn, vội nói: "Em..." Hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548053/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.