Biết Trần Thiên Minh đã cứu tỉnh mình, Tiểu Văn cảm kích nhìn hắn :
"Cảm ơn tiên sinh đã cứu ta"
"Ha ha, đừng khách khí, chỉ là cái cất tay mà thôi" Trần Thiên Minh cười khoát tay.
Do sức ép của vụ nổ, hiện tại trang phục của Tiểu Văn có phần lộ liễu, đặc biệt khóa cổ áo của nàng bị kéo xuống sâu, hắn có thể nhìn rõ áo ngực của nàng, ha ha, chính là màu đen mà.
"Hoàng đổng, em đi ra ngoài" Tiểu Văn chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng chỉnh lại trang phục.
"Phanh", một tiếng nổ lớn lại vang lên, hình như ở bên ngoài truyền vào.
"Số 2, số 3, các cậu ra ngoài xem có chuyện gì"
Trần Thiên Minh vội vàng nói. Số 2 và 3 lập tức xông ra ngoài.
"Trần tiên sinh, tiếng nổ phát ra từ phòng lễ tân, có thể là quả bom trong bó hoa được mang đến" số 2 thông báo vọng vào trong.
"Gọi ngay xe cứu thương, không được chạm vào cái gì khác, bất kể có bom hay không"
Nói xong, Trần Thiên Minh quay lại Hoàng Na:
"Chị ở lại trong này, có thể bên ngoài có bom, để cảnh sát kiểm tra trước, nếu không có vấn đề gì thì chị hãy ra."
Hoàng Na không biết nói gì hơn lại gần Trần Thiên Minh, dù sao, hai lần bị đánh bom, trong đầu nàng có chút ám ảnh nói nhỏ:
"Thiên Minh, tôi sợ, cậu vào phòng trong cùng với tôi được không?"
"Được rồi"
Nhìn sắc mặt tái nhợt của Hoàng Na, biết nàng sợ hãi hắn gật đầu.
Thấy Trần Thiên Minh đồng ý, Hoàng Na liền tiến vào phòng trong, Trần Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547875/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.