Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thiên Minh lại đến đại học sư phạm tìm Tiểu Trữ.
Hắn biết các trường học giống nhau, tiết học buổi sáng thứ hai đều rất quan trọng. Cho nên, hắn ở tầng dưới chờ Tiểu Trữ. Quả nhiên, hắn đoán không sai, chờ một lát, Tiểu Trữ cùng Tiểu Phiêu đi tới.
" Tiểu Trữ, chào buổi sáng." Trần Thiên Minh lập tức tới đón, vẻ mặt tươi cười lấy lòng Tiểu Trữ.
Tiểu Trữ nhìn thấy khuôn mặt Trần Thiên Minh. Lập tức liền nhớ tới ngày đó Thái Đông Phong nói cùng nàng, trong lòng nàng bắt đầu phát hỏa. Nàng hung hắn trừng mắt liếc Trần Thiên Minh một cái rồi không thèm để ý đến hắn nữa.
"Tiểu Trữ, trưa hôm nay em rảnh chứ?" Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ không để ý đến hắn, hắn chẳng những không nản chí mà còn rất kiên nhẫn mà hỏi. Hắn tin rằng, chỉ cần bền lòng, thì cây vạn tuế cũng có lúc nở hoa, hơn nữa Thái Đông Phong không phải đã hứa sẽ giúp mình sao? Cho nên, hắn càng tự tin hơn.
"Tiểu Phiêu, bạn đi trước đi, một lát nữa mình sẽ đi lên." Tiểu Trữ đột nhiên dừng chân nói với Tiểu Phiêu.
Tiểu Phiêu gật đầu với Tiểu Trữ, sau đó liếc mặt nhìn Trần Thiên Minh một cái rồi đi lên lớp học trước.
Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ muốn Tiểu Phiêu tự mình đi trước, nàng không có đi. Hình như nàng dừng lại đợi mình dường như muốn nói với mình điều gì, trong lòng hắn cao hứng nghĩ.
"Trần Thiên Minh, tôi hỏi anh, anh có phải là ông chủ của Không Thiên khách sạn?" Tiểu Trữ liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547562/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.