"Khụ khụ… súc sinh… Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ tên súc sinh đáng chết nhà ngươi đồ tiểu nhân ti bỉ không biết xấu hổ… khụ… trẫm nhất định sẽ không… bỏ qua cho ngươi…"
Tây La hoàng tử chạy tới ngoài tẩm cung của quốc vương, Bàng Kì bệ hạ hai chân bị nổ đứt, lưng thụ thương nghiêm trọng, biết được oanh tạc hoàng cung là tên hắn thống hận nhất – Lôi Ân, tức thì nổi giận mở miệng chửi mắng, nộ khí công tâm, không thể thở được, đứt hơi ôm hận mà chết không nhắm mắt.
"Phụ hoàng!"
"Bệ hạ!"
Phía ngoài tẩm cung quốc vương đã bị nổ sụp, Tây La, Kì Luân cùng khoảng ba mươi tên hoàng gia kỵ sĩ và y sư cung đình, thấy Bàng Kì bệ hạ tắt thở, lập tức phát ra tiếng kinh hô, cùng quỳ xuống.
Lúc này bạo tạc đã chấm dứt, đa số thành viên hoàng thất đều mất đi sinh mệnh trong trận bạo tạc này. Du Lị lẳng lơ từ trước tới nay được sủng ái bị người ghen ghét, ngay khi mới bắt đầu đã bị thạch trụ đổ xuống đánh bay tới Minh giới. Với tâm cơ sâu xa của nàng, luôn có hành vi tranh giành chiếm đoạt sủng ái của Bàng Kì từ trước tới nay, những phi tần hận nàng thấu xương, nếu biết tin nàng đã chết khẳng định sẽ vỗ tay kêu hay!
"Lôi Ân đáng chết, ngươi tốt nhất chờ đó đừng để bị Khang Tư giết chết tại chỗ, nếu không ta nhất định phải lột da xẻ thịt của ngươi, băm thành vạn mảnh!" Tây La hoàng tử nhìn thi thể phụ hoàng, ngẩng đầu nhìn lên phía trên Lôi Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/1522384/chuong-133.html