Màn đêm buông xuống, phía chân trời nguyệt ẩn tinh tàng một mảnh đen nhánh, Thiên Vũ đế quốc hoàng cung, trong thư phòng quốc vương, Tây La hoàng tử ngồi sau án nhìn quang cảnh biên giới phương đông truyền chiến báo về không xong, trong lòng lo lắng vạn phần nhưng không nghĩ ra biện pháp ngăn chặn đại quân ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân!
Ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân phát động thế công với Thiên Vũ đế quốc, đến nay đã tiến quân được nửa tháng. Thiên Vũ đế quốc mặc dù đã cử quý tộc thống lĩnh hộ vệ ra trận, bổ sung thêm hai mươi vạn tráng đinh, tổng cộng có hơn năm mươi vạn binh lực, nhưng đối mặt với tam quốc vừa khởi hai trăm vạn đại quân, căn bản không thể ngăn cản, phòng tuyến liên tục bị công phá. Địch nhân giống như mãnh thú nhanh chóng tràn đến xâm chiếm lãnh thổ bọn họ!
"Điện hạ, bây giờ nước ta binh lực không đủ, đồng thời phải chịu đại quân của ba nước xâm phạm, căn bản không thể ngăn cản, theo ý của lão thần, hay là truyền lệnh cho binh tướng đông bộ triệt thoái, bỏ phần lãnh thổ đông bộ, lui về giữ tây bộ, vùng này dễ thủ khó công, như vậy còn có thể bảo vệ một nửa lãnh thổ. Nếu cứ tiêu hao dần thế này, sợ là chúng ta đều mất nước a!" Một lão già gầy gò xanh xao đứng bên phải trác án, chính là Kì Luân Tư Mại lão tể tướng, lo lắng nhìn Tây La hoàng tử góp lời.
Tây La hoàng tử cũng biết lui về tây bộ có thể bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/1522383/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.