Hạ Trân Dao há hốc miệng, cô muốn giải thích nhưng hết lần này đến lần khác Lưu Thanh Như đều chặn họng cô.
“Chờ chút, tôi có điều muốn nói…”
“Suỵt…. Im lặng một chút đi, con trai tôi chỉ thích những mỹ nữ biết im lặng nên các người đừng nói gì nữa… còn nữa, con trai tôi tính tình nóng nảy, nên đừng có dại mà chọc nó! Chỉ cần một trong số các cô lọt vào mắt xanh con tôi, không cần biết gia cảnh, xuất thân thế nào, người đó sẽ trở thành con dâu duy nhất của Tạ gia!”
Đám phụ nữ đó háo hức đến hét lên: “a, tôi biết ngay mà! Tôi nhất định sẽ trở thành thiếu phu nhân nhà họ Tạ.”
“Mơ đi, vị trí đó là của tôi!”
“Không là của tôi!’’
Lưu Thanh Như mới chỉ đi phía trước một đoạn, phía sau lưng bà đã ầm ầm những âm thanh chua chát cãi nhau của phụ nữ. Bà quay lại lườm, sắc mặt chẳng mấy vui vẻ.
“Sao? Còn muốn làm ồn đến bao giờ! Muốn tôi đuổi các người ra khỏi đây à?”
Sau đó, bà lại nhướn mày nhìn chằm chằm vào cô: “Cái cô phía sau cùng kia đi mau lên, đừng có chậm chạp nữa!”
Hạ Trân Dao ngó trái ngó phải, nhìn xem phía sau cô còn ai không. Hoá ra là đang nói cô à? Hạ Trân Dao miễn cưỡng mà bước lên vài bước để hoà nhập vào đám người kia.
Lưu Thanh Như dẫn bọn họ đến một phòng đón tiếp khách ở tầng hai, căn phòng rộng rãi có thể chứa tới ba mươi người cùng lúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-du-do-vo/3569975/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.