Lý Hữu Tài vừa mới nhìn rõ thế giới chưa tới hai tiếng đồng hồ đã lại mơ hồ lần nữa.
Vẫn là cách thức trùm bao bố như vậy, vẫn là tháo kính ra như vậy.
Khi Lý Hữu Tài vừa nghe tiếng tròng kính bị giẫm nát, trái tim hắn như chết lặng.
Vốn dĩ nhà cũng không giàu có gì cho cam mà liên tục gặp nạn, vất vả lắm mới vơ vét được chút tiền đi cắt kính, vậy mà đeo chưa được hai tiếng đã bị người ta giẫm nát.
Sau khi bị trùm bao bố đánh thành đầu heo, Lý Hữu Tài nghẹn ngào mà lệ thân xác đã bị đánh nhừ tử về nhà.
Tường nhà họ Trương đã xây xong, bên ngoài đang có một đám người vây quanh. Lý Hữu Tài nhìn không rõ, nhưng lại có thể nghe thấy Vương Thúy Hoa đánh trống con nhảy đồng ở đó.
Lý Hữu Tài nghe thấy giọng của Vương Thúy Hoa thì tức muốn chết.
Bút máy cũng đưa rồi, tiền cũng đã đưa luôn, làm theo cách của bà thì phải tiễn được vong hồn của Tuệ Tử đi chứ, nhưng tại sao hắn còn bị người ta trùm bao bố đánh vậy?
Càng nghĩ càng tức, Lý Hữu Tài nổi giận đùng đùng đi tới chỗ Vương Thúy Hoa. Hắn chuẩn bị vạch trần bà đồng này trước mặt mọi người.
Bà con đều đang vây quanh xem, vẻ mặt của vợ chồng nhà họ Trương đầy thành kính.
“Lý Hữu Tài?”
Giọng nói này khiến cho khí thế của Lý Hữu Tài giảm đi một nửa, là Tuệ Tử gọi hắn.
Hắn xoay người, híp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477895/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.