Tuệ Tử đúng là có nhìn thấy mẹ chồng ở đằng sau, cố ý nói khích Vu Kính Đình .
Cô biết anh không phải người trọng nam khinh nữ, song hầu hết trong thôn ai cũng thích con trai, ngày nào anh cũng buôn chuyện tán phét với đám bạn đểu ở đầu thôn, không tránh khỏi việc bị mấy người đó ảnh hưởng.
Con trai hay con gái thì đều là bảo bối, những quan niệm này cần phải truyền bá cho anh trước.
Ngược lại, phản ứng của mẹ chồng nằm ngoài dự đoán của Tuệ Tử, coi như là niềm vui bất ngờ đi.
Ngoại trừ điều này ra cô còn có mục đích khác.
Vu Kính Đình không muốn nộp 200 tệ, muốn giấu mẹ giữ làm của riêng, Tuệ Tử cảm thấy thế không thích hợp lắm.
Cô và Vu Kính Đình về nhà mẹ đẻ náo loạn như vậy, mấy nhà hàng xóm đều nhìn thấy hết rồi.
Chuyện đời sính lễ và chắc chắn tối nay sẽ được truyền tai nhau đi khắp thôn, sáng mai cả thôn đều sẽ biết hết, mẹ chồng tin tức nhanh nhạy, sao có thể không biết được chứ.
Cô gả qua đây một tháng, gần như chẳng giao lưu gì với mẹ chồng, vừa thấy bà là chạy bay biến, khó khăn lắm mới nói được mấy câu thì cũng không dám nhìn thẳng vào mắt bà.
Mặc dù là ám ảnh tâm lý để lại từ hồi bé, song ngẫm nghĩ vẫn vô cùng đau lòng.
Tuệ Tử đoản ấn tượng của mẹ chồng đối với cô cũng không được tốt cho lắm, nếu vẫn giấu chuyện tiền nong thì mẹ chồng nàng dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477875/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.