🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bác sĩ đưa Tuệ Tử rời khỏi phòng mổ, sau đó kê cho cô vài đơn thuốc giữ thai.



Tuệ Tử tinh mắt, nhìn thấy trên bàn có chai Acid folic.



“Cái kia, tôi muốn một chai.”



Bấy giờ Acid folic vẫn chưa được phổ biến rộng rãi, nếu không chủ động xin thì bác sĩ sẽ không kê đơn cho.



Vu Kính Đình cầm cái chai đó lên, vì chỉ đi học có vài năm nên không nhận ra được nhiều chữ, gắng lắm mới đọc hiểu được hướng dẫn, xác định không gây hại đến đứa bé thì mới bỏ xuống.



Khác với vẻ thô ráp của người nông dân, những ngón tay của anh thon dài, không có một vết chai sạn nào.



Cuối năm tổ sản xuất kết toán công điểm, sức lao động của anh là cao nhất, nhưng lại không có liên quan gì đến chuyện cần cù cả.



Anh luôn luôn tìm được đủ các loại lý do lý trấu để trốn không làm việc, cả hai đội trưởng đều từng bị anh đánh, đối với hành động xấu xa đó của anh thì họ chỉ dám tức mà không dám nói, vì nếu cho anh công điểm thấp chắc chắn sẽ bị ăn đòn.



Tuệ Tử nhìn góc mặt nghiêng của anh mà ngơ ngẩn.



Ngoại hình của anh được thừa hưởng từ người mẹ từng là đệ nhất mỹ nhân với đôi mắt hồ ly quyến rũ của trấn Vương Gia thời xưa, do đó đẹp trai phong độ là điều không thể nghi ngờ, mày kiếm mắt sáng, lông mi vừa dài vừa dày, nhưng ở anh lại toát ra một vẻ cục súc quạu cọ, khiến cho người ta không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477868/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lưu Manh Đi Lấy Vợ
Chương 2: Anh quát em, hức hức!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.