Nói xong, hắn quay sang nhìn ta — người đang quỳ rũ rượi dưới đất, nước mắt loang đầy mặt. Hắn im lặng trong thoáng chốc, rồi cúi xuống đỡ ta dậy:
“Lời ngươi muốn nói… đã nói xong chưa?”
Ta lau nước mắt, khẽ gật đầu.
Khương Thừa ôm lấy hạ thân đã bị đá đau đến run rẩy, ánh mắt hoảng loạn nhìn qua lại giữa ta và Chu Ngạn Hoài:
“Ngươi… ngươi với Vương gia… hai người…”
Ta xoay mặt, nhìn về phía phu nhân Hầu phủ, lúc này đã hoàn toàn rơi vào trạng thái thất thần hối hận:
“Phu nhân chẳng phải luôn muốn biết… tại sao ta lại giống người đến thế sao?”
Sau khi A Ly c.h.ế.t, ta chỉ có một tâm nguyện — báo thù.
Nhưng ta thân phận thấp hèn, chỉ là một kẻ ăn mày nơi đầu đường xó chợ.
Muốn đối đầu một mình với cả Hầu phủ… há chẳng khác gì kiến lay cây — tự tìm đường c.h.ế.t.
Chợt nhớ đến thân thế của A Ly, một ý nghĩ táo bạo bỗng hình thành trong đầu ta.
Đó chính là — giả làm A Ly, trở thành thiên kim chân chính của Hầu phủ.
Nhưng kế hoạch này… cần một người trợ lực mạnh hơn.
Ta quỳ trước cổng Cửu Vương phủ suốt ba ngày, chờ đến khi Chu Ngạn Hoài hồi kinh.
Vị Cửu Vương mà ngoài miệng thiên hạ đều nói là tàn khốc âm hiểm ấy, lại sai người cho ta một giỏ cơm và một bầu nước, rồi mời ta vào trong.
Nghe rõ ý định của ta, hắn khẽ cười lạnh:
“Ngươi dựa vào đâu mà nghĩ… bản vương sẽ giúp ngươi?”
Bởi vì ta biết — tiểu công t.ử nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly/4820368/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.