Từ dân miền núi, tá điền nghèo khổ… đến nho sinh, tài tử, giai nhân — từng người từng người đều bị nghiền nát thành bùn xuân, bồi đắp cho rễ của kẻ quyền quý sinh sôi.
Còn tiểu Hầu gia mà bách tính ca tụng là “người tốt” ấy, khoác áo gấm lụa là, đêm đến vẫn rong chơi trong chốn thanh lâu kỹ viện, từ trong vòng tay của Túy Hồng Lâu lại chui vào váy lụa của Bích Hà Viện.
Cảnh phóng túng ấy — ta và tiểu khất cái đều thu hết vào mắt.
Ta chỉ lạnh lùng cười khẩy, đến cả nàng cũng trầm mặc không nói gì.
…
“Sao con lại không nói gì?”
Hầu phu nhân ngẩng đầu nhìn ta:
“Chuyện chọn ngày lành để đính hôn cùng Cửu vương, nên sớm thì hơn, tránh đêm dài lắm mộng. Lễ cập kê, con đã nghĩ xong định tổ chức vào ngày nào chưa?”
Ta nhìn gương mặt được chăm sóc kỹ lưỡng, dung nhan vẫn còn diễm lệ của Hầu phu nhân, khẽ thất thần:
“Rằm tháng sau là ngày tốt.”
Bà hơi sững người, sau đó gật đầu:
“Tốt.”
Rằm — đêm trăng tròn, là thời khắc đoàn viên, quả thực là ngày lành.
Quan trọng hơn cả, lễ nghi lần này được tổ chức tại chính sảnh Chiêu Văn Uyển, mà tiểu Hầu gia Khương Thừa cũng sẽ có mặt.
Để thể hiện sự coi trọng đối với ta, Hầu phu nhân chuẩn bị vô cùng chu đáo, quy mô gấp đôi so với lễ cập kê năm ngoái của Khương Nguyễn.
Còn người làm nô tỳ dẫm chân cho ta, bà không chọn người ngoài, mà chỉ đích danh Thúy Đào.
Lễ dẫm chân là một nghi thức quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly/4820362/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.