Tuy bản thân Snape không hề muốn có quan hệ với gia tộc Prince nhưng anh không thể không thừa nhận Salazar nói đúng.
Đồng thời, bản thân anh cũng có băn khoăn, dù sao trước đó anh từ chối lời mời của Alves, nhưng hiện tại…
Cuối cùng Snape quyết định giao việc này cho Salazar xử lý, mà anh lại mang theo Harry rời khỏi Hogwarts đến một khu rừng rậm rạp.
Nói thật, nơi họ muốn đi hoàn toàn xa lạ với Snape, vì dù là hiện đại thì anh cũng chưa từng tới đây. Nói thật, thế giới này có rất nhiều nơi ngàn năm sau đã trở thành nhà cao tầng, trở thành vùng đất sinh hoạt của Muggle, nên Snape kỳ thật không có ấn tượng gì nhiều. Anh cũng không định nhớ chỗ này là đâu, anh chỉ cần biết dược liệu nơi này cần sống trong hoàn cảnh nào mà thôi.
“Sev, những thứ này là gì?” Harry nhìn Snape ngồi xuống cẩn thận kiểm tra gốc thực vật xanh mượt, tò mò hỏi.
“Xem ra ta cần cho trò chép lại quyển sách này?” Snape nhìn vẻ mặt Harry mờ mịt, lấy một quyển sách cũ ném cho Harry.
Harry nghi hoặc đón lấy, ở trên lật tới trang đã hiện ra tên của dược liệu đó, niên đại này, dù là sách phù thủy, hình ảnh bên trong cũng không động, Harry khó khăn phân biệt.
Nhưng cuối cùng cậu vẫn nhận ra đó là một loại thực vật quý hiếm.
“Long thật thảo, sinh hoạt ở môi trường khô ráo, không cần nhiều độ ẩm, nếu quá nhiều nước sẽ trở thành một loài cây độc…” Snape vừa kiểm tra vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-ngan-nam/2039372/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.