“Mày… Mày…” Draco nhìn Harry một lúc lâu, không nói nên lời.
“Draco, đầu lưỡi con xảy ra vấn đề sao?” Nọc độc quen thuộc xuất hiện trong tai mình, Draco có chút không dám tin mà tìm kiếm chủ nhân giọng nói.
“Ba… ba đỡ đầu?” Nhìn ba đỡ đầu đã lâu không gặp, Draco đương nhiên là vui sướng, nhưng không đợi cậu nói gì, cậu liền nhận ra không bình thường, “Đầu Sẹo, mày quấn ba đỡ đầu tao làm gì!”
Cậu mở to hai mắt, không dám tin nhìn Harry trong ngực Snape.
Cái tên cười không thấy mặt trăng mặt trời đâu cả, cực chói mắt.
“Tao thích, tao vui lòng đấy, sao không?” Harry hợp tình hợp lý nói.
“Severus…” Vốn bị thần chú bắn ngược mà ngã trên mặt đất Voldemort lúc này đứng lên, oán hận nhìn Snape, “Rất tốt, rất tốt, xem ra mi không phải biến mất, mà là trốn đi.”
“Câm miệng.” Snape còn chưa nói gì, phía sau anh đã có người mở miệng, giọng nói kia cực lạnh lùng, gần như không có tình cảm. Nếu nói Voldemort bình thường làm người ta sợ hãi vì thủ đoạn ông ta tra tấn và hành động điên cuồng, vậy sở dĩ Salazar khiến người ta cảm thấy sợ hãi, đại khái chính là khí thế bản thân anh.
Đó là sự khác biệt với Voldemort, khí thế vương giả.
“Chúa tể Hắc ám cho tới giờ không cần nghe lệnh người khác, cũng không ai dám can đảm ra lệnh cho Chúa tể Hắc ám.” Màu đỏ trong con ngươi Voldemort càng đậm.
“Hừ.” Salazar hừ nhẹ một tiếng, Voldemort bỗng nhiên ôm lấy cổ mình, như muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-ngan-nam/2039314/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.