“Mày…” Draco nhìn dáng vẻ Harry kiêu ngạo, như đấm vào bông vậy.
“Draco.” Lucius nhíu mày, cảnh cáo lên tiếng.
Draco lập tức cứng người, sau đó không cam lòng ngậm miệng lại.
“Đây là tình trạng hiện tại của Malfoy?” Dyers đầy hứng thú nhìn Lucius, nhưng trong mắt mang theo ngọn lửa tức giận, “Xúc động, lỗ mãng, thiếu kiên nhẫn, giày xéo tôn nghiêm, thật sự làm người ta cảm thấy gian nan.”
“Thưa ngài,” Lucius nhìn Dyers, có chút tức giận, “Xin đừng vũ nhục gia tộc của tôi.”
“Ha,” Dyers cười nhạo, “Sao, hiện tại ngay cả tình cảnh mình mà Malfoy cũng không thèm thừa nhận? Gia tộc như vậy, còn không bằng hủy diệt.”
Tay Lucius đã vươn về đũa phép, dù chú ý lễ nghi quý tộc của mình thế nào đi nữa, nhưng với kẻ vũ nhục gia tộc của mình, anh cảm thấy mình không cần lễ phép nhiều làm chi nữa.
Nhưng, không đợi anh làm gì, lời nói của Nelson làm anh dừng tại chỗ, “Ba ba, rõ ràng biết gia tộc Malfoy có thể truyền thừa tới ngàn năm sau, người vui vẻ đã lâu là ba, hiện tại sao lại nói lời tức giận như vậy.”
Ba ba?
Lucius nhìn nhìn Nelson, lại nhìn nhìn Dyers, bỗng nhiên anh không tìm giới hạn mà nghĩ tới vấn đề khác: hai người kia rõ ràng không hề giống nhau, sao lại gọi là ba ba.
Thôi, cái này không phải là trọng điểm được chứ?
Trọng điểm là…
Người trong ảnh lại gọi người ngồi đối diện mình là “ba ba”?
Nên… giờ là tình huống nào?
Lucius cảm thấy mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-ngan-nam/2039313/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.