Lâm Y áo não vô cùng, 'Nói đến cùng vẫn là anh không tin những gì em nói là thật! Anh vẫn nghĩ là em xuất hiện ảo giác, đúng không?'
'Khôngphải như vậy đâu!' Sóng mắt Lãnh Nghị thoáng xao động, rõ ràng chuyệnhắn đến cùng là tin tưởng ai luôn chen vào giữa hắn và Lâm Y, là vấn đềvẫn chưa tìm được cách giải quyết!
'Lãnh Nghị!' Đôi mắt đen láycủa Lâm Y nhìn chồng đăm đăm, giọng trở nên lạnh như băng mang theo chút uy hiếp, 'Nếu như anh không để cho Tịch Họa đi, vậy thì để cho em đi!'
Lãnh Nghị thoáng chau mày trầm tư, nói thật ra hắn cũng có ý này, như vậy an toàn cho cô hơn nhưng hắn không biết nên mở miệng nói với cô thế nàobởi vì một khi hắn lên tiếng, nói không chừng lại dẫn đến sự hiểu lầmkhác nơi cô... Còn đang miên man suy nghĩ thì điện thoại của hắn chợtvang lên âm báo có tin nhắn, Lãnh Nghị hơi thả lỏng cánh tay đang ôm Lâm Y ra, với lấy điện thoại mở ra xem.
Là tin nhắn của Lưu Dũng,bên trong viết: "Thiếu gia, tối nay lại nghe được cuộc đối thoại mới,chúng tôi đã lần được số điện thoại kia... Ngài giờ có tiện nhận điệnthoại không?"
Mắt Lãnh Nghị loé lên một tia sắc bén, hắn nhanhchóng trả lời tin nhắn: "Cậu chờ một chút, tôi đến phòng sách nghe điện, đợi tin nhắn của tôi!"
"Được!" Lưu Dũng rất nhanh trả lời lại.
Lãnh Nghị buông điện thoại xuống nhìn Lâm Y nãy giờ vẫn nhìn mình chằm chằm, nở một nụ cười thoải mái: 'Y Y, anh đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185691/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.