Đầu bên kia điện thoại lập tức truyền đến giọng nói có chút lo lắng củaquản gia, 'Thiếu gia, Tịch Họa tiểu thư bị ngã, từ trên cầu thang lănxuống...' Nói đến đây, quản gia hơi ngừng lại một chút, dường như đangsuy nghĩ câu tiếp theo nên nói thế nào.
Lãnh Nghị thoáng ngẩnngười, cô ấy làm sao có thể rơi từ trên cầu thang xuống được chứ? Rồinhư lập tức nghĩ ra điều gì, đáy mắt Lãnh Nghị lóe lên, mày cũng theo đó chau lại, ánh mắt sắc bén nhìn ra cửa sổ, trầm giọng nói, 'Là chuyệngì?'
'Là... thiếu phu nhân đẩy cô ấy xuống lầu...' Đầu bên kiagiọng của quản gia có chút khó xử, Lãnh Nghị nhướng cao mày, vốn đangngồi tựa lưng vào thành ghế chợt ngồi thẳng dậy, sự lo âu trong mắt càng lộ rõ hơn, lúc đó tiếng quản gia tiếp tục truyền đến, 'Tịch Họa tiểuthư chỉ ngất thôi... chúng tôi đã đưa cô ấy trở về phòng của mình, bácsĩ Lữ Thần đang trên đường đến đây...'
'Y Y thế nào rồi?' Lãnh Nghị ngắt lời quản gia, giọng nói từ tính cố nén nhỏ lại.
'Thiếu phu nhân không có việc gì... đang ở trong phòng ngủ trên lầu nghỉ ngơi...' Quản gia vội thấp giọng trả lời.
'Tôi trở về ngay!' Lãnh Nghị ngắt điện thoại rồi thân hình cao lớn đứng dậy, dưới ánh mắt quan sát của mọi người, nhìn phó tổng đang ngồi bên cạnhdặn dò, 'Anh chủ trì phần còn lại của cuộc họp, đến tối báo cáo lại vớitôi!' Nói rồi hắn bước nhanh ra cửa, tất cả ánh mắt của mọi người mangtheo chút tò mò dõi theo bóng hắn mãi cho đến khi biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185689/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.