Sáng hôm sau lúc Lâm Y thức dậy bên giường đã trống không, Lãnh Nghị đã rờigiường, hàng mi dài của cô gái nhẹ chớp, không tự chủ được vội xoayngười ngồi dậy, vừa lúc đó liền nghe từ phòng tắm truyền đến tiếng nướcrào rạt, cô gái lúc này mới thở phào một hơi. Lãnh Nghị dạo này nếu nhưLâm Y còn chưa thức dậy, chưa hỏi ý cô hắn căn bản là không dám rangoài, chính là vì sợ làm cô sợ hãi.
Lát sau tiếng nước rào rạttừ phòng tắm ngừng lại rồi lát sau nữa Lãnh Nghị từ bên trong bước ra,hắn mặc một bộ Tây trang màu nhạt, bên trong là áo sơ mi màu lam thẫm,vừa đi vừa thắt cà vạt, ăn vận thế này càng khiến cho vẻ anh tuấn và khí chất bức người của hắn lộ ra không sót chút gì.
Vừa ra Lãnh Nghị đã nhìn thấy cô gái đang ngồi tựa đầu giường, trong mắt liền lộ ra mộttia yêu thương, hắn đi nhanh đến bên cạnh cô gái, 'Em ngủ thêm lát nữa,anh đi làm trước, được không?'
'Dạ...' Cô gái vòng tay qua cổ hắn, nhớm người đặt lên môi hắn một nụ hôn mới buông ra, ngoan ngoãn nằm xuống trở lại.
Lãnh Nghị trìu mến hôn nhẹ lên má cô gái: 'Nếu như cảm thấy nhàm chán thìgọi điện thoại cho anh... Ân, hay là anh gọi Trương Tiểu Mạn đến cùng em đi dạo phố...' Thấy cô gái cười nhẹ, gật đầu người đàn ông mới yên tâmrời đi.
Hôm nay hình như cô gái đặc biệt mệt mỏi, Lãnh Nghị vừa đi không bao lâu thì cô rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ say ...
Mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185614/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.