Hôn lễ đang tiến hành thì vệ sĩ Tiểu Vương vội vã chạy đến kề bên tai chú rể nói khẽ: 'Lãnh tổng, Từ Nhất Hạo đến rồi!'
Từ Nhất Hạo không phải đang ở châu Âu sao? Lãnh Nghị vốn định đến lúc tổchức hôn lễ ở Paris mới mời ông đến, không ngờ ông lại chạy đến TrungQuốc! Nhưng dù sao ông cũng là ba của Y Y, xuất hiện trong lúc này cũngdễ hiểu thôi! Lãnh Nghị nhẹ câu môi cười, thấp giọng dặn dò Tiểu Vương:'Để ông ấy vào!'
Sự xuất hiện của Từ Nhất Hạo trong hôn lễ đôngđúc như thế này vốn không gây nhiều sự chú ý với mọi người, chỉ có LãnhNghị sau khi nhìn thấy Từ Nhất Hạo liền mỉm cười, thấp giọng nói bên tai Lâm Y: 'Từ Nhất Hạo đến rồi, chúng ta qua đó chào ông ta, được không?'
Hàng mi dài của Lâm Y chớp lên, thực ra cô cũng cảm thấy ông sẽ đến, nhìntheo hướng chỉ của Lãnh Nghị, cô nhìn thấy một người đàn ông trung niênphong độ, ông mặc Tây trang chỉnh chu, phong độ, tiêu sái đang rảo bướcđi về phía hai người, không biết vì sao Lâm Y đột nhiên có chút khẩntrương, cánh tay đang khoác nơi tay Lãnh Nghị hơi siết lại.
LãnhNghị dường như cũng phát hiện được sự khẩn trương của Lâm Y, hắn mỉmcười nghiêng đầu nói bên tai cô: 'Ông ấy là ba em, sợ cái gì! Huống gìcòn có anh ở bên cạnh em!' Hai người kề môi kề má, dưới ánh mắt của mọingười xem ra cũng là một loại ân ái.
Lãnh Nghị dẫn theo Lâm Ytiến lên mấy bước đón Từ Nhất Hạo, trên mặt Lãnh Nghị là nụ cười thảnnhiên, hắn chìa tay về phía Từ Nhất Hạo trước: 'Từ tiên sinh, cám ơn ông đã đến!'
Trên mặt Từ Nhất Hạo là một nụ cười kỳ bí, ánh mắt cũng dường như mang theo chút ý cười từ trên mặt Lãnh Nghị dời đến trên mặtLâm Y, lúc này trên mặt cô rõ ràng có thể thấy được vẻ ngượng ngùng vàkhẩn trương, cái cảm giác gặp được người thân thất lạc đã lâu này khiếnTừ Nhất Hạo thoáng ngẩn người, nụ cười kỳ bí trên mặt thu lại một ít,ông cắn môi, vươn tay về phía Lãnh Nghị.
Hai bàn tay to chỉ nắm nhẹ rồi buông ra ngay, Từ Nhất Hạo vẫn giữ nụ cười trên môi, không nói gì.
Biểu cảm khác thường của Từ Nhất Hạo khiến mắt Lãnh Nghị lóe lên, có lẽ làvì tham gia hôn lễ của con gái nên có chút khẩn trương, nghĩ như vậy,khóe môi hắn nhẹ câu lên, 'Xin mời Từ tiên sinh ngồi!'
Bên này đã có một nhân viên tiếp đãi đi đến khom người chào Từ Nhất Hạo rồi ngọtngào nói: 'Xin mời Từ tiên sinh đi theo tôi!', nhưng Từ Nhất Hạo vẫnđứng yên không nhúc nhích, ánh mắt ông quét một vòng nơi bàn dành chothân thích, vừa nhìn thấy Lâm Dung đang ngồi cạnh Uông Linh, mắt ôngliền ghim chặt nơi đó.
Lãnh Nghị và Lâm Y nhìn theo tầm mắt củaTừ Nhất Hạo, họ cũng nhìn thấy sắc mặt hơi tái đi của Lâm Dung, bà mímmôi, cúi thấp đầu, Lâm Dung thế nào cũng không ngờ được lại gặp được TừNhất Hạo ở đây, chẳng lẽ Lâm Y cũng biết ông ấy là ba mình sao? Ông ấythật sự là vì nể tình cũ mà đến tham dự hôn lễ của con gái sao?
Lâm Dung thoáng chau mày, trong lòng có chút nghi hoặc bởi vì bấy nhiêu năm qua Từ Nhất Hạo đều chưa từng đến thăm bà và con gái một lần này, điềunày vẫn luôn là nỗi đau trong lòng bà, bà thé nào cũng không ngờ Từ Nhất Hạo lại nhẫn tâm đến mức đó!
Đáy mắt Từ Nhất Hạo xa vời thâm toại, ông rất nhanh thu lại tầm mắt, cất bước đi theo nhân viên tiếp đãi ...
Hôn lễ kết thúc, Lãnh Nghị mang Lâm Y trở lại biệt thự, quản gia đã dẫntheo những người hầu đứng ở cửa chờ đợi, vừa nhìn thấy Lãnh Nghị nắm tay Lâm Y bước vào cửa lớn, họ đều nhất tề cúi đầu chào: 'Thiếu gia, thiếuphu nhân!'
Nụ cười trên môi Lãnh Nghị lan đến tận đầu mày cuốimắt, hắn kìm lòng không được cúi đầu nhìn Lâm Y bên cạnh, hai má Lâm Yđỏ ửng, câu "thiếu phu nhân" kia ít nhiều cũng khiến cô cảm thấy khôngquá quen.
Gò má đỏ ửng của cô gái chuyện khiến người đàn ôngkhông nhịn được sự khát khao đã lâu, hắn nhẹ câu môi, chợt đứng lại, một tay dùng sức, trong tiếng kêu thất thanh của cô gái, bế ngang cô lênbước nhanh qua phòng khách, đi lên cầu thang để lại sau lưng tiếng vỗtay và tiếng cười của những người làm ...
Đẩy ra cửa phòng ngủ,người đàn ông ôm cô gái tiến vào, hắn dùng vai đẩy cửa sập lại, đôi mắtđen thẳm nhìn say đắm cô gái trên tay, gương mặt nhỏ nhắn trong suốt như ngọc, đôi mắt đen láy trong veo như nước, gò má vì ngượng ngùng mà đỏửng, xinh đẹp như một đóa hoa sen vừa mới nở.
'Y Y ...' GiọngLãnh Nghị hơi khàn, trải qua bao nhiêu trắc trở khúc mắc, giờ cô gái này chân thực nằm trong cánh tay mình, trở thành Lãnh phu nhân, xinh đẹp,thẹn thùng, thâm tình nhìn hắn, lòng hắn mềm nhũn, cảm giác thỏa mãndâng đầy trong lòng, Lãnh Nghị nhẹ cúi đầu đặt môi lên đôi môi mềm mạicủa cô gái trong cánh tay.
Mắt cô gái trong cánh tay sáng ngời,cánh tay thon thả thâm tình vòng qua cổ người đàn ông, đón nhận nu hôncủa hắn, người đàn ông chậm rãi thả cô gái xuống, xoay người siết lấythân thể mảnh khảnh của cô gái trong tay mình, cô gái sít sao dán lênngười người đàn ông, bốn cánh môi nồng nhiệt tiếp hợp với nhau.
Quần áo trên người nhanh chóng bị bóc ra, cánh tay mạnh mẽ hữu lực của người đàn ông nhẹ nhấc cô gái lên, một cái xoay người, lưng của cô gái dánlên cửa, tay cô gái vẫn vòng qua cổ người đàn ông, thân thể cường kiệncủa người đàn ông áp lên người cô gái, trong tiếng ngâm nga yêu kiều,mạnh mẽ tiến vào...
Cửa phát ra những tiếng vang dị thường, cùngtiếng ngâm nga không nhịn được của cô gái hòa cùng tiếng thở thô ráp của người đàn ông, tạo thành một khúc nhạc tân hôn mất hồn...
Haithân thể nóng rực dần dời về phía giường rồi ngã nhào lên chiếc nệm lông ngỗng mềm mại, lại diễn tấu một khúc nhạc hài hòa nhất, tốt đẹp nhấtcủa đêm tân hôn ...
'Y Y, chúng ta định đi đâu hưởng tuần trăngmật đây?' Xong việc người đàn ông thân thiết hôn lên đôi mắt, chóp mũi,cánh môi cô gái.
'Tùy anh thôi, chỉ cần cùng với anh, đi đâu cũng được!' Giọng cô gái vẫn còn chút hào hển.
'Em thích biển, vậy chúng ta đi Maldives đi, vòng qua biển Thái Bình Dươngmột chuyến được không?' Khóe môi người đàn ông tràn đầy ý cười, bàn tayto lại bắt đầu không an phận trượt trên làn da mượt mà như lụa của côgái ...
'Ân, sao cũng được', giọng cô gái dần trở nên mê ly, cônhẹ giữ lấy bàn tay của người đàn ông, 'Ngày mai nghỉ ngơi một ngày,ngày mốt rồi đi ...'
'Ân', giọng người đàn ông pha thêm chút ái muội, 'Anh biết ngày mai em nhất định phải ngủ cả ngày ...'
'Hả ...' Mặt cô gái bắt đầu đỏ lên, giọng nói cũng dần trở nên khẩn trương, 'Đừng mà, Nghị, lát nữa đi ...'
'Cái gì mà lát nữa, đêm nay là đêm tân hôn của hai chúng ta mà, dù sao cũngphải lưu lại chút ấn tượng cho em chứ ...' Giọng người đàn ông nhỏ dần,trên giường lại một hồi phong vân tái khởi ...
Gần trưa hôm sauhai người mới rời giường, khi xuống lầu thì đã nhìn thấy Lâm Dung ngồingẩn người một mình nơi sofa, cho đến khi nhìn thấy Lãnh Nghị và Lâm Ybước xuống thì bà mới thu hồi tầm mắt mông lung của mình, nhìn sang haingười mỉm cười: 'Hôm nay mẹ định trở về thành phố G!'
Lâm Y buông tay Lãnh Nghị, đi đến ngồi xuống bên cạnh mẹ mình, cầm lấy tay bà: 'Mẹ, ngày mai chúng ta cùng nhau đi du lịch đi ... con với Nghị đã bàn bạcrồi!' Lãnh Nghị cũng chậm rãi đi đến bên sofa ngồi xuống.
'Ngốcà, có ai đi hưởng tuần trăng mật mà dẫn mẹ theo đâu chứ!' Lâm Dung gượng nở nụ cười, tiếp đó bà nhìn sang Lãnh Nghị, 'Lãnh Nghị, ta giao Y Y cho con, con phải đối xử thật tốt với nó ... ta cũng không thể luôn ở bêncạnh Y Y mãi được!'
'Dạ, con biết rồi, mẹ yên tâm!' Lãnh Nghị lần nữa nở nụ cười, một tiếng "mẹ" này của hắn khiến trên mặt bà ý cườicàng sâu, bà hiền từ nhìn Lãnh Nghị gật đầu.
Lâm Dung kiên quyếtkhông chịu theo Lâm Y và Lãnh Nghị đi du lịch, Lâm Y cũng đành chịu, côhiểu cá tính của mẹ, Lâm Dung quyết định lưu lại thêm một ngày nữa, đợingày mai khi Lãnh Nghị và Lâm Y xuất phát thì bà cũng lên đường trở vềthành phố G.
Tối hôm đó, sau bữa cơm tối Lâm Dung đi dạo một mình trong vườn hoa thì chợt nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, bà cầmđiện thoại lên xem, là một dãy số lạ, gương mặt quen thuộc của người đàn ông trong hôn lễ tối qua chợt hiện lên trong đầu, Lâm Dung thoáng chaumày, không biết vì sao, sự xuất hiện đột ngột của ông luôn khiến bà cảmthấy bất an.
Ngực lại bắt đầu nhói đau khiến bà thở có chút khókhăn, sóng mắt Lâm Dung thoáng xao động, bà cắn môi, rốt cuộc ấn phímđón nghe, hai đầu điện thoại đều trầm mặc thật lâu rồi giọng nói có chút lạnh của Từ Nhất Hạo mới vang lên từ đầu bên kia: 'Chúng ta gặp mặtđi!'
Lâm Dung che tay nơi vùng ngực đang đau nhói, giọng trầmthấp lạnh nhạt: 'Được!', vốn bà đã từng thề cả đời này cũng sẽ không gặp lại người đàn ông kia nhưng hiện giờ vì Y Y, Lâm Dung quyết định gặpông một lần, bà muốn nghe thử Từ Nhất Hạo nói thế nào, nếu như ông cònnhớ tình vợ chồng xưa, Lâm Dung cũng sẽ rất nguyện ý để con nhận lại ba... bởi vì bà luôn cảm thấy sinh mệnh của mình còn không dài lắm, bà hyvọng con gái ngoại trừ tình yêu của Lãnh Nghị còn có thêm một phần tìnhthương của cha ...
Khi Lâm Dung bước vào phòng bao trong quán trà nhỏ kia, Từ Nhất Hạo đã ngồi chờ bên trong, trên tay ông kẹp một điếuthuốc, đầu thuốc đỏ rực, một luồng khói trắng phất phơ che khuất phầnnào gương mặt anh tuấn của ông; ông nhìn chằm chằm Lâm Dung đang đẩy cửa bước vào, ánh mắt thật phức tạp, có chút thâm thúy, chút lãnh khốc,chút phẫn hận lại có chút đau xót.
Lâm Dung chỉ lạnh nhạt nhìnngười đàn ông trước mặt rồi bình tĩnh ngồi xuống vị trí đối diện vớiông, hai mươi năm trước, hai người từng có tình yêu bỏng cháy có thể sovới sa mạc, nhưng hôm nay chỉ còn lại hai trái tim vỡ nát, lạnh băng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]