Người đàn ông áp cô gái dưới thân, đôi mắt đen thẳm nhìn chằm chằm gương mặtửng đỏ của cô gái, khóe môi ý cười sáng lạn: 'Nói đi ... em có phải làvị hôn thê của người khác không?'
'Phải ...' Cô gái cắn răng nhưmuốn khống chế tiếng thở dốc và tiếng ngâm nga kiều mị, nhưng âm thanhđó vẫn không khống chế được bật ra.
Người đàn ông híp mắt, ngườinhẹ nhàng nhấc lên, cánh môi lướt xuống dưới, cô gái dùng sức đẩy củangười đàn ông ra, người đàn ông hung hăng dùng sức, cô gái chau mày bậtkêu lên, 'Đừng ... nhẹ chút ...'
'Nói mau, em có còn là vị hôn thê của người khác không?' Người đàn ông cố ép.
'Không ...' Cô gái tuyệt vọng nhắm mắt, thực xin lỗi Nhất Phàm, xin lỗi, chỉ lần này thôi!
Khóe môi người đàn ông độ cong càng sâu, hắn thả chậm tốc độ ... cô gái dưới thân gương mặt đỏ ửng, trong suốt như nước, đôi đồng tử mê ly như phủmột màn sương mờ trong chớp mắt mở to, tiếng ngâm nga kiều mị theo cánhmôi anh đào bật ra, thân thể mềm nhũn như một nắm bông ...
'Y Y,em chỉ có thể là vợ anh!' Người đàn ông cúi xuống nhẹ hôn lên cô gái vừa trải qua cực hạn sung sướng, trong mắt thâm tình nồng đượm ...
Trải qua mấy lần ép buộc, cô gái rốt cuộc trầm trầm ngủ mất, người đàn ôngnhẹ nhàng kéo cô gái vào lòng, cảm giác ấm áp quen thuộc lại quay trởlại, hắn cúi xuống nhìn gương mặt trong trẻo của cô gái, thở một hơithật dài.
Sáng hôm sau cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185528/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.