Lúc này Lãnh Nghị đang ngồi trên sofa ở một khách sạn của Milan, trên mặthắn vẫn là vẻ lạnh mạc thường ngày, mắt sáng như đao nhưng đáy mắt giăng đầy mây đen, hai chân hắn vắt tréo nhau, một tay đặt trên đầu gối, taykia nâng một chiếc cốc chân cao, lắc nhẹ chất lỏng màu nâu nhạt trongcốc.
Hình ảnh Lâm Y mặc áo cưới xoay tròn cứ quẩn quanh trong đầu hắn, không xua đi được! Hai hôm nay lòng hắn chưa hề thôi đau ... vì đã từng mang lại nỗi đau cho Lâm Y mà đau; vì Lâm Y mặc áo cưới do mộtngười đàn ông khác vì cô chuẩn bị mà đau ...
Đằng Duệ nói đúng!Bắt người đàn ông đó, khiến cô phải đến tìm hắn! Bất kể dùng thủ đoạn gì đều phải cướp cô gái trở về, quyết không thể buông tay! Cô chỉ có thểlà người phụ nữ của hắn!
Điện thoại đang đặt trên bàn trà chợtreo lên, đáy mắt ảm đạm của Lãnh Nghị chợt lóe sáng, xem ra cách này của Đằng Duệ thật không tệ! Hắn nhanh chóng buông chiếc cốc xuống, cầm điện thoại lên, quả nhiên, cái tên đang nhấp nháy trên màn hình là hai chữ"Y Y" đã lâu không nhìn thấy --- hắn biết cô sẽ gọi điện thoại cho hắn,hắn đã đợi suốt buổi chiều rồi!
'Y Y ...' Lâm Y ngồi tựa vàothành giường nghe giọng nói nhu hòa của người đàn ông truyền qua điệnthoại, giọng nói đầy từ tính mê người quen thuộc, hốc mũi trong chớp mắt ê ẩm chua xót, cô mấp máy cánh môi, nhất thời không phát ra được âmthanh gì, giọng nói đó lại lần nữa vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185524/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.