Mắt cô gái lóe lên một tia sáng dị thường nhưng trong chớp mắt trở lại vẻlạnh lùng và bình thản, cô cắn môi nhìn người đàn ông đối diện rồi vụtđứng bật dậy, giọng lạnh như băng: 'Em không muốn nói chuyện với anh nữa ... tạm biệt Lãnh tiên sinh!' Nói rồi cô quả quyết xoay người rời đi,cô nhớ rất rõ, mình bây giờ là vị hôn thê của Lăng Nhất Phàm, cô và Lăng Nhất Phàm sắp kết hôn rồi!
Đi men theo lối đi dành cho người đibộ cạnh quảng trường, Lâm Y bước những bước vội vàng, cô muốn nhanhchóng rời khỏi chỗ này, cách người đàn ông này thật xa nhưng cánh tay đã rất nhanh bị một bàn tay to níu lại, Lâm Y không cần nhìn lại cũng biết là ai, cô bất đắc dĩ khép mắt lại, ngừng bước chân, thân thể cứng đờđứng đó.
'Y Y ...' Cùng với tiếng gọi, Lâm Y cảm nhận được eomình bị siết chặt lại, Lãnh Nghị đang giữ cô trong vòng tay mình, hơithở ấm áp phất qua mái tóc cô gái.
'Buông ra!' Cô gái dùng sứcgiãy dụa, cô muốn thoát khỏi đôi tay của người đàn ông nhưng rõ ràng làkhông thể, tay người đàn ông như hai gọng kìm giữ chặt lấy cô. Lâm Y chỉ đành ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn mỹ bất phàm kia, đáy mắt một mảnhbình lặng khiến lòng người đàn ông đau xót: 'Lãnh Nghị, có một số chuyện đã qua thì không thể quay lại, xin anh đối mặt với hiện thực ... hãynghĩ về Hạ Tịch Họa của anh, anh vì cô ấy giữ lời hứa bao nhiêu năm qua, chẳng lẽ giờ muốn buông tay hay sao?'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185511/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.