'Lữ Thần, các người còn chuyện gì dấu tôi sao?' Giọng của Lãnh Nghị lúc này u ám tràn đầy khủng bố, vẻ mặt như muốn ăn thịt người. Lữ Thần từ thành phố G trở lại rõ ràng là nói với hắn Lâm Y rất tốt, đang ở đó cùng vớimẹ mình, thế nào vừa chớp mắt đã trở lại thành phố H đính hôn cùng LăngNhất Phàm chứ?
'Lãnh thiếu, sao vậy?' Sóng mắt Lữ Thần thoáng xao động, nhưng vẫn điềm tĩnh hỏi Lãnh Nghị.
'Không phải cậu nói Y Y tốt lắm sao, còn đang cùng mẹ cô ấy? Hiện giờ thế nàolại cùng Lăng Nhất Phàm đính hôn?' Lãnh Nghị khàn khàn gầm lên, hắn đinhanh đến trước mặt Lữ Thần, ánh mắt như đao mang theo đầy huyết sắcnhìn hắn chằm chằm.
'Lãnh thiếu, anh bình tĩnh lại đi!' Lữ Thần cắn môi, thấp giọng nhắc nhở, 'Nơi đây là phòng bệnh của Hạ tiểu thư!'
'Đừng nhắc đến Tịch Họa với tôi!' Lãnh Nghị gần như đã mất đi lý trí, lúc này đây, trong lòng hắn ngoại trừ Lâm Y thì chẳng còn ai khác! Hắn nhìn LữThần rống giận nói, 'Là cậu, là cậu nói đến đây để chữa cho Tịch Họatỉnh lại nên tôi mới đưa cô ấy đến đay! Chuyện của Y Y cậu cũng khôngnói cho tôi biết! Nói, rốt cuộc cậu có âm mưu gì?'
'Lãnh thiếu!' Lữ Thần cúi thấp đầu, tay nhẹ day huyệt thái dương, 'Anh nghe tôi giải thích đã!'
'Nói!' Giọng Lãnh Nghị lạnh như băng.
'Chuyện Lâm Y đính hôn với Lăng Nhất Phàm đúng là tôi biết, chúng tôi ai nấyđều biết nhưng không nói với anh là bởi vì chúng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185485/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.