Hai hôm sau, Lâm Y nộp sơm bản thảo thiết kế của quảng cáo trên tivi củasản phẩm kia cho Tôn Hồng, bản thảo này của cô được mọi người nhất tríkhen ngợi, Tôn Hồng rất hài lòng vì thế Lâm Y bắt đầu được tham gia mộtsố dự án thiết kế quảng cáo quan trọng trong tổ.
Công việc thựcthuận buồm xuôi gió, Lâm Y càng thêm tập trung hết tinh lực vào côngviệc, tạm thời quên đi tất cả những chuyện không vui ...
Buổi tối hôm đó, những người khác trong văn phòng đều đã ra về, chỉ còn lại Lâm Y vẫn ở lại tăng ca, cô phải nhanh chóng hoàn thành một bản thảo thiết kế mới, ngón tay thon dài của cô gái nhanh nhẹn gõ trên bàn phím, khi đánh hết chữ cuối cùng, trên mặt cô lộ ra nụ cười hài lòng. Nhanh nhẹn thudọn đồ đạc trên bàn rồi Lâm Y tắt đèn đóng cửa chuẩn bị trở về, lúc nàyđêm đã khuya.
Lâm Y đi ra khỏi cổng lớn của công ty, một trận gió đêm lành lạnh thổi qua, không khí đầu đông ập đến khiến Lâm Y có chútlạnh, cô vội kéo cao cổ áo khoác cất bước đi về phía trạm xe buýt gầnđó, đón xe về nhà.
Nơi này không phải là khu vực phồn hoa củathành phố, trên đường người đi lại thưa thớt, dưới ánh đèn đường vàngvọt thỉnh thoảng có vài người đi đường bước vội, trong lòng Lâm Y chợtdâng lên một nỗi lo sợ, không nhìn trái nhìn phải xem nhưng lại chẳngthấy chiếc taxi nào, Lâm Y chỉ đành mím môi, tiếp tục bước nhanh về phía trạm xe buýt.
Lúc này một chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185430/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.