Lâm Y nhìn thấy đám người cả trai lẫn gái đang nổi giận đùng đùng xông vềphía mình thì nhất thời ngây người, sợ đến thất sắc, đợi đến lúc cô hoàn hồn lại thì cô gái cầm đầu đã vọt đến trước mặt cô, bàn tay với nhữngngón sắc nhọn sơn đầy màu mè chộp lên mặt cô, đanh đá kêu lên: 'Đồ đángghét, dám quyến rũ Đông Đông của ta!'
'Viêm Viêm, không được làmbậy!' Đông Đông lúc này đã tỉnh táo lại kinh hãi kêu lên, tay vội kéoLâm Y ra sau lưng, ngăn trở bàn tay đầy móng vuốt của cô gái, ngăn trởđám người sau lưng cô, mặt hắn tối sầm, 'Em đang làm gì? Không có việcgì chạy đến nơi đây nổi điên gì vậy?'
'Các người xem, mọi ngườimau lại đây xem ...' Cô gái được gọi là Viêm Viêm tức đến mặt tái mét,cô vẫy tay gọi những người đi đường, '... xem đôi nam nữ không biết xấuhổ này, xem kẻ thứ ba này!'
Ồ, thì ra là kẻ thứ ba, đáng đánh!Những người đi đường đã quây thành một vòng tròn dùng ánh mắt khinh bỉnhìn Lâm Y, bàn tán xôn xao ...
'Không phải, không phải, cácngười hiểu lầm rồi ...' Lâm Y vội lên tiếng giải thích nhưng lời của côrất nhanh đã chìm lỉm trong tiếng mắng mỏ đầy phẫn nộ của những ngườikia ...
'Đông Đông, anh cũng quá đáng thật, lại còn giúp kẻ thứba đối phó với vị hôn thê của mình nữa chứ!' Một thanh niên đứng sau côgái tên Viêm Viêm lại thêm dầu vào lửa: 'Dạy cho cô ta một trận đi ...'
'A! Đừng mà ... là hiểu lầm!' Lâm Y kêu thất thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185326/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.