Nhưng đáng tiếc, nỗ lực của người đàn ông không mang lại hiệu quả như mongmuốn, thân thể cô gái vẫn cứng đờ, chừng như hồn phách đã rời đi rất xakhỏi thân thể mà người đàn ông rốt cuộc cũng không còn kiên nhẫn, hắnlật người, thân thể cao lớn rắn chắc áp xuống cô gái.
Đệm giườnghơi hõm xuống, thân thể mảnh mai của cô gái bất chợt bị bắt phải chịutrọng lượng không nhỏ áp xuống người, cô nhìn gương mặt mơ hồ sau chiếcmặt nạ phía trên mình, khiếp sợ không thôi: 'Tôi ... tôi sợ đau, anh ... nhẹ một chút ... được không?'
Trong bóng đêm cánh môi người đàn ông gợi lên một nụ cười, nói giọng trêu tức: 'Lại không phải là lần đầu tiên, sao lại đau được chứ?'
'Có mà!' Cô gái vẫn kiên trì, cánh môi bị cắn đến rướm máu, nhắm mắt lại, bộ dạng như để mặc người ta hành xử vậy.
Người đàn ông cười thầm, bàn tay to của hắn nhẹ phất qua mái tóc của cô, lạivô tình chạm đến vầng trán ướt đẫm mồ hôi, tim hắn chợt đập mạnh, màychau chặt, đáy mắt cũng trở nên tối sầm, lập tức dừng lại động tác trêntay.
Trong phòng yên tĩnh trở lại, hơi thở thô ráp của người đànông chậm rãi ổn định lại, hắn cắn răng, lật người rời khỏi cô gái dướithân.
Trên người chợt mất đi trọng lượng, cô gái hoảng sợ mở tomắt, người đàn ông đã trở lại nằm bên cạnh cô. Lâm Y hơi xoay đầu, nhìnbóng người mờ mờ bên cạnh, thì thào: 'Anh ... sao vậy?' Cô không biếtliệu mình đã làm gì sai đắc tội hắn.
'Thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185240/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.