Nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhưng đầy giận dữ kia, cùng gương mặt trong trí nhớ hắn sao mà quen thuộc đến thế! Khóe môi Lãnh Nghị câu lên mộtnụ cười lạnh. "Không liên quan đến anh" sao?
Đôi mắt đen thâmthúy của Lãnh Nghị đọc được thông tin đó từ đôi mắt đen láy của Lâm Y,hơi ngừng lại ở hai phiến môi hồng nhuận ướt át kia, một cảm xúc mạnh mẽ chợt dâng lên trong lòng, "Em chỉ có thể là người phụ nữ của tôi", suýt nữa là hắn đã thốt câu đó thành lời!
Câu nói kia đến bên miệnglại biến thành: 'Cô nhớ kỹ, cô với tôi có quan hệ ... tôi có thể hủy bỏbản kế hoạch của trường đại học H bất cứ lúc nào!' Giọng nói ôn hòa mang theo sự bá đạo, hắn nói câu này trong khi ánh mắt vẫn không rời khỏingười Lâm Y.
Lâm Y dũng cảm đối mặt với hắn, khóe môi cô dần hiện lên một nụ cười châm chọc: 'Lãnh tổng, chắc anh không định nói với tôirằng anh thích tôi rồi đấy chứ?'
Nụ cười trên môi Lãnh Nghị chợtđông lại, ánh mắt khóa chặt nơi người Lâm Y, sự lạnh lùng cùng vẻ châmchọc trên mặt cô rõ rệt đến như thế, Lãnh Nghị nhếch môi, cuối cùng cũng bỏ tay Lâm Y ra, thu hồi tầm mắt.
Lâm Y không nói tiếng nào, thẳng bước bước ra khỏi phòng họp, đầu không quay lại một lần ...
Đi ra khỏi tòa cao ốc hùng vĩ kia, Lâm Y đầu không ngẩng lên bước vội vềphía trạm xe buýt bất chợt một chiếc xe ngừng lại bên cạnh cô, Lăng Nhất Phàm nhô đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185196/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.