🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai tháng sau, ta cùng hắn đến kinh thành. Một đường này, ta đã thấy thôn trang nghèo nàn nhất, cũng nhìn qua những thị trấn giàu có. Nhưng nó không thể sánh được với khung cảnh náo nhiệt trước mắt này.



Đi qua khu chợ tấp nập người qua lại, xe ngựa dừng lại trước một phủ đệ, ta nhìn qua cửa sổ, chỉ thấy ba chữ “Phủ Lê Vương” được treo cao trước cửa.



Lê Vương?



Ta quay đầu lại, kìm nén mọi suy đoán trong lòng mà nhìn hắn, chờ hắn mở miệng nói.



“Sao vậy? Sợ à? Vậy nàng tranh thủ còn sớm rời khỏi đi.”



Vân Lâm cười khẽ nói với ta, sau đó thản nhiên xuống xe ngựa, bỏ lại ta.



Tại sao ta phải sợ, đối với ta, nó chả có gì đặc biệt cả.



Ta vội vàng xuống xe ngựa, đuổi theo hắn.



“Vân Lâm, đợi ta với.”



Hắn dừng lại, yên lặng nhìn ta đang chạy đến, một lúc sau, hắn kẽ cười, dịu dàng nói: “Lưu Huỳnh, nàng nên suy nghĩ kĩ một chút, thật sự muốn theo ta vào trong?”



“Theo chứ.” Ta vội nắm lấy cổ tay áo của hắn mà trả lời, ta có cảm giác hắn định bỏ ta ở lại.



Hắn không nói gì, chỉ nở nụ cười thường ngày mà chậm rãi đi vào, mặc kệ ta đang túm hắn, như thể vừa rồi không có chuyện gì xảy ra cả.



Nếu ở bên ngoài phủ, ta vẫn còn ở trạng thái bình tĩnh, thì khoảnh khắc ta bước vào phủ, trái tim ta đập mãnh liệt không dừng.



Vừa vào phủ, hàng loạt tiếng “Vương gia” vang lên đầy khí

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huynh-rang-ro/2811748/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lưu Huỳnh Rạng Rỡ
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.