🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rất nhanh, bọn ta đã lấy đủ dược liệu của phương thuốc, đun sôi rót ra bát rồi chia cho những người bệnh kia dùng thử.



May mà ngày hôm sau, bệnh tình của họ có chuyển biến tốt. Trong lòng ta vui mừng, xem ra ta nghĩ sai rồi.



Nhưng không khéo, có một vài dược liệu không đủ số lượng ở trong thành, phải cần nơi khác chuyển đến, số thuốc còn lại chỉ có thể dùng cho vài người.



Cũng may không đến ba ngày đã có rất nhiều dược liệu được vận chuyển đến.



Kỳ lạ là thái độ của bọn Vân Lâm.



Có vẻ như mọi thứ diễn ra quá thuận lợi khiến bọn họ phải suy đoán lại.



“Tỷ tỷ, đắng quá, đệ không muốn uống, uống rất khó chịu.”



Cho dù dược liệu đã tới, cũng có một vài đứa trẻ làm người khác phải nhức cái đầu, bọn nhóc đó dùng nhiều cách để tránh uống thuốc.



Mà đứa nhỏ này là một trong số đám trẻ rắc rối đó.



“Ngoan, các bạn nhỏ khác đều uống hết rồi, đệ mà không uống, đến lúc mọi người đi chơi còn đệ không đuổi kịp họ đâu!”



Nghe thế, đệ ấy hoảng sợ, nước mắt như muốn tràn ra tới.



“Đắng, đắng lắm mà, đệ uống vào rất khó chịu.”



“Uống thêm hai ngày nữa thôi, ngoan nào, đến lúc đó tỷ tỷ mua kẹo hồ lô cho đệ ăn há. Đệ mà bệnh là không ăn được gì đâu.”



Cuối cùng, đệ ấy cau mày, uống từng ngụm nhỏ một lúc lâu mới hết thuốc.



“Tỷ tỷ, đệ rất nhanh sẽ khỏe lại, đúng không?”



Ta cười

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huynh-rang-ro/2811717/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lưu Huỳnh Rạng Rỡ
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.