Buổi trưa, trong phòng bếp của Có Tiệm Cơm.
Nhịp điệu dao phay va chạm với mặt thớt giống như âm thanh bay múa nhịp nhàng của những con ong rừng.
Ánh mắt của Dịch Bạch Đường vừa không để ý lướt qua trên nồi niêu bát đũa trong nhà bếp, vừa cùng Thương Hoài Nghiên phân tích: "Thói quen dùng đồ ăn thiên về dầu muối."
"Bởi vì công việc của anh ta là đốc công của công trường." Thương Hoài Nghiên bổ sung.
"Muốn thêm vài thứ vào đồ khai vị." Dịch Bạch Đường còn nói.
"Bởi vì gần đây anh ta rơi vào hoàn cảnh có khả năng bị đuổi việc rất cao." Thương Hoài Nghiên lập tức bổ sung thêm. Y cảm thấy bản thân mình thật sự đang giống như giúp Dịch Bạch Đường thêm bớt để đề phòng có người thứ 3 biết được bọn họ đến tột cùng là đang nói về cái gì. Tiếp theo, trong thời gian không nắm quyền chủ động trong tay, ánh mắt của y không nhịn được hạ xuống thớt gỗ trước mặt, chỉ thấy dao phay hóa thành một vệt ánh bạc tung bay dưới cánh tay, nhiều lần lướt qua bàn tay đang chế biến đồ ăn của Dịch Bạch Đường, trong lòng không khỏi có chút quan tâm: "Cậu không cúi đầu nhìn động tác của mình à? Cẩn thận một chút đi?"
Dịch Bạch Đường nghiêng đầu: "Anh sợ tôi cắt vào tay của mình à?"
Thương Hoài Nghiên giống như đang ngồi ở cạnh tài xế đang lái xe, tâm lý quả thật hận không thể quay đầu tài xế đang nói chuyện với mình về phía chính diện.
Dịch Bạch Đường nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533287/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.