Lúc chạng vạng, gió lạnh thổi vù vù trên đường, mỗi một người đi trên đường lúc này đều đeo khẩu trang che kín miệng mũi, dựng đứng cổ áo, vội vội vàng vàng quay về trong gió lạnh.
Bên trong quán cơm, nước ấm được đưa vào trong cổ họng, Vương Chấn Giang đầu tiên cảm thấy trong miệng tê rần, tiếp theo là một dòng nước ấm dọc theo thực quản trôi vào dạ dày, sau đó, trong dạ dày đột nhiên tỏa ra một luồng khí ấm, thật giống như bản thân đang được ngồi cạnh một chiếc bếp lò nhỏ trong mùa đông, bên cạnh đó, cơ thể của mình đang phát sáng, tỏa nhiệt!
Một người đàn ông thô kệch như Vương Chấn Giang vốn dĩ không quan tâm đến khẩu vị và món ăn là gì trong thời gian ngắn lại bị làm cho hoảng sợ.
Trong miệng hắn, một bên bởi vì cay mà hít hà một hơi, một bên lại không nhịn được đưa bát canh đến bên miệng, uống hết ngụm này đến ngụm khác; ngoại trừ cảm giác ấm áp trong miệng, nguyên liệu nấu canh cũng được chế biến vừa lúc, củ nhược cùng với củ cải trắng giòn giòn chua cay, nấm tai mèo cùng với rong biển vừa mềm, còn lại thịt cũng không biết nấu kiểu gì, khi cắn vào một cái đặc biệt non mềm.
Trong lúc không hay biết, khẩu vị của Vương Chấn Giang được khai mở, đem một bát canh chua cay ăn hết một nửa.
Cũng chính vào lúc này lại có thêm một người đi vào trong tiệm cơm nho nhỏ.
Đó là một người phụ nữ trung niên, mặc một bộ quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533285/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.