Chương trước
Chương sau
*Tên đầy đủ là: Nếu như chỉ được chọn một món, các vị nguyện ý thưởng thức món nào?

Vị giám khảo vừa nói chuyện cùng Thương Hoài Nghiên vui vẻ ngồi vào vị trí.

Có tất cả 10 vị trí trong bàn dài dành cho giám khảo, trong số này mới có 3 vị cho điểm, hiện tại hai món ăn của Hồ Thừa Bình và Dịch Bạch Đường đang được cho điểm theo thứ tự là:

Dịch Bạch Đường: 8 điểm, 9 điểm, 8 điểm.

Hồ Thừa Bình: 10 điểm, 9 điểm, 9 điểm.

Lập tức đến lượt vị giám khảo này.

Vị giám khảo này họ Hùng, vóc người cũng tương xứng với dòng họ, cao 1.8m, nặng 100kg. Ông ta nâng chén trà lên uống một hớp, cười híp mắt cho điểm: "Gạo nếp hấp cua 10 điểm, cá Bát Bảo 8 điểm."

Không khí ở khu vực bàn dài nhất thời lâm vào yên tĩnh.

Vị giám khảo cho Dịch Bạch Đường 8 điểm đầu tiên ho khan một cái, nhắc nhở: "Cá Bát Bảo này từng là quốc yến."

Lời nói mặc dù còn chưa được nói hết, nhưng ý tứ tiếp theo mọi người đều có thể hiểu được: Nếu như cả hai món ăn đều được 10 điểm thì cũng không sao, thế nhưng nếu như một món ăn đã từng là quốc yến mà lại chỉ được 8 điểm, vậy đồ ăn dạng gì lại có thể trên 8 điểm?

Giám khảo Hùng vẫn bình thản ung dung: "Giám khảo Hứa nói rất đúng. Gạo nếp hấp cua đồng hiện giờ mới xuất hiện lần đầu ở Tiểu tùy viên. Thời gian Tiểu tùy viên xuất hiện so với quốc yến cũng không khác nhau là bao, đúng rồi, có ai đó đã thống kê số lần xuất hiện của Tiểu tùy viên so với quốc yến thì phải, cuối cùng thì cái nào nhiều hơn, cái nào ít hơn?"

Những người ngồi xung quanh tất nhiên không ai trả lời câu hỏi của ông ta.

Giám khảo Hứa nói giọng không vui: "Giám khảo Hùng cảm thấy gạo nếp hấp cua đồng ngon hơn rất nhiều so với cá Bát Bảo à?"

Giám khảo Hùng cũng không khách khí: "Đáng tiếc là tổng điểm chỉ có 10, nếu không tôi nguyện ý cho gạo nếp hấp cua đồng 11 điểm, cho cậu ta thêm 1 điểm cũng không sợ khiến cậu ta kiêu ngạo."

Mắt thấy hai người đều nói không ngừng, vị giám khảo ngồi ở chính giữa nhẹ nhàng vỗ một cái lên mặt bàn.

Âm thanh do bàn tay vỗ lên mặt bàn cũng không quá lớn, thế nhưng dù là giám khảo Hùng hay giám khảo Hứa đều im lặng ngay lập tức, tất nhiên là vô cùng tôn trọng vị giám khảo này.

Lúc này vị giám khảo này mới ôn tồn nói: "Được rồi, mỗi người nói một câu ý kiến của mình là được rồi, dù sao cái chúng ta quan tâm là thưởng thức đồ ăn. Những người còn lại tiếp tục đi." Ông ta cũng nói đùa một câu, "Cũng không nên bị những ý kiến trước đó làm cho ảnh hưởng."



Những vị giảm khảo còn lại chưa cho điểm cũng phối hợp nở một cụ cười.

Nếu như nói không bị ảnh hưởng... Làm sao có khả năng!

Nếu như nói là giám khảo Hứa rõ ràng đứng về phía Thái Đức lâu, vậy thì lời giám khảo Hùng cũng khiến cho mọi người ý thức được một vấn đề, bên phía bàn lam cũng không phải không có ai ủng hộ!

Việc này cũng không có gì kì lạ cả, không có hai ba lượng, sao dám lên Lương Sơn, có điều trước đó mọi người cũng không ý thức được rằng, hóa ra, ngoài tài nấu ăn nổi bật ra, hậu đài cũng sẽ quan tâm mạnh yếu, nghĩ như vậy rồi, phần thắng lại càng có vẻ nghiêng về phía bàn lam nhiều hơn.

"Nói đến thì, đầu bếp ở phía bàn lam tên là gì thế?"

"Là Dịch Bạch Đường, lúc mang món ăn lên mới được giới thiệu qua."

"Chưa từng nghe thấy, có phải là đầu bếp ở nơi khác đến thủ đô để phát triển không?"

"Cái này tôi cũng không rõ lắm, thế nhưng tôi nghe bọn họ nói, vị đầu bếp này nhìn rất trẻ?"

"Bao nhiêu tuổi? Hơn 30? Hay ngoài 40?"

"Không đến, nhìn qua khoảng 20."

Một bàn 10 người, có cả người của Thái Đức lâu, cũng có cả người của Dịch Bạch Đường, thế nhưng cũng không phải không có ai ở phía trung lập, chỉ bình luận về các món ăn, đây là nhóm người thuộc phe thứ 3, mà nhân số cũng không hề nhỏ. Dù sao thì Tiểu tùy viên cũng là nơi đứng đầu ngành nghề, những người được mời đến đây cũng đều là bếp trưởng. Bất kì một ngành nghề nào cũng sẽ có những nhân tài đứng đầu, bản thân họ có cá tính hơn rất nhiều so với những người bình thường khác.

Đối với những sóng ngầm dâng trào trong này, trong số bọn họ vừa có người cảm thấy coi thường, cũng có người không hiểu lắm.

Trong số những người không hiểu lắm này có một đầu bếp, chính là bếp trưởng của nhà hàng Thịnh Thế mà Dịch Bạch Đường từng ghé qua một lần.

Vị bếp trưởng này quả thật là cảm thấy buồn bực vô cùng, ông ta căn bản không hiểu vì sao lại có cuộc tranh tài ngày hôm nay. Dựa theo tình huống trước đó mà ông ta và bạn bè phân tích ra thì rõ ràng Dịch Bạch Đường có quan hệ rất thân thiết với vị kia, mà vị kia có thể coi là đại diện cho toàn bộ đồ ăn Hoài Dương, thậm chí là cả Trung Quốc, tuy rằng Hồ Thừa Bình cũng có quyền tự hào vì bản thân nhưng nếu như muốn so tài với vị kia vậy thì cơ bản là ngay cả Hồ Thừa Bình cũng không dám nghĩ đến... Toàn bộ đầu bếp của Hoài Dương cũng chỉ có thể coi như là con cháu của vị kia thôi.

Cho nên, cuộc tranh tài ngày hôm nay không phải là hồng thủy xông vào miếu long vương, người một nhà với người một nhà à?

Ông ta thật sự không hiểu rõ được tình huống trước mắt này.

Thế nhưng không rõ tình huống này là thế nào cũng không quan trọng, ngược lại, ông ta đường đường chính chính thưởng thức món ngon, đường đường chính chính cho điểm là được rồi, quang minh chính đại như thế!

Bếp trưởng món Hoài Dương của Thịnh Thế nói:

"Tôi cảm thấy rất hứng thú với cách cho cua đồng vào bên trong cơm nếp, tôi cho Dịch đầu bếp 10 điểm, còn với kĩ năng nắm giữ lửa kì diệu của Hồ đại sư cũng là đỉnh cao, có thể nói là đạt 9 điểm."

Giọng nói của ông ta vừa hạ xuống, mỹ thực gia ngồi ở bên cạnh bất ngờ nhỏ giọng hỏi một câu: "Đều là đầu bếp món Hoài Dương, ông nói xem ai nấu ngon hơn?"

"Cái này còn phải nói à, tất nhiên là Dịch đầu bếp rồi, ông còn chưa được uống canh hoàng kim ngày ấy...", bếp trưởng món Hoài Dương đáp không suy nghĩ, nhưng nói được một nửa ông ta mới kịp phản ứng lại, "Khá lắm, ông lừa tôi à?"

"Ha ha, đây không phải là do tôi thấy trên mặt ông giống như đang viết bản thân mình hiểu rõ một vài điều bên trong hay sao?" Mỹ thực gia thích ý cười nói, tiếp theo, ông ta lại động viên, "Không có gì đâu, tôi đã sớm cho điểm xong rồi, giống như ông vậy, một người 10 điểm, 1 người 9 điểm. Tôi chỉ muốn biết vị đầu bếp này có phải là đầu bếp có bản lĩnh về món Hoài Dương hay không thôi, còn bên trong món ăn này, tôi luôn cảm thấy có một loại thâm căn cố đế... tư vị thanh đạm lại tuyệt sắc vô cùng."

Phía giám khảo đang khí thế ngất trời dùng bữa chấm điểm, bên trong Thái Đức lâu, bếp trưởng cũng không hề bớt đi sự bận rộn.

Từ lúc bắt đầu cho đến giờ, Hồ Thừa Bình đã đứng liên tục trước kệ bếp 2-3 tiếng, phía trước là bếp lửa nóng rực không nghỉ mang đến hơi nóng khiến cho ông ta đổ mồ hôi khắp người, cho dù nồi sắt nặng nề cũng không cần tự mình chống đỡ, chỉ đơn giản là xào rau, thế nhưng cánh tay của ông ta cũng đã bắt đầu tê mỏi.

Người khác tất nhiên sẽ không thể nhận ra, thế nhưng Hồ Thừa Bình đã tự mình ý thức được, sau hơn 2h đồng hồ này, thể lực của ông ta đã tiêu hao đến gần như không còn.



Vẫn là hơi miễn cưỡng.

Thế nhưng cũng may, chỉ còn lại một món ăn cuối cùng.

Trong âm thầm, Hồ Thừa Bình có phần thở phào nhẹ nhõm.

Ông ta lại quay đầu nói với đầu bếp đang phối hợp bên cạnh mình: "Được rồi, dùng lửa to nấu trong 3' là có thể cho canh vào bát."

Đầu bếp vội vã đáp lại: "Vâng, Hồ đại sư."

Hồ Thừa Bình rời khỏi kệ bếp.

Trong phòng bếp mọi người vẫn còn đang bận rộn với mỗi công việc của mình, Hồ Thừa Bình một mình đi ra khỏi nhà bếp, đi đến vườn cây nhỏ bên ngoài để hóng mát một lúc.

Vừa chậm rãi đi dạo trong vườn cây một lúc thì đã thấy một nhân viên phục vụ đang tiến đến, đi đến bên cạnh Hồ Thừa Bình.

Hồ Thừa Bình hỏi: "Tình huống hiện giờ thế nào?"

Không giống như Hồ Kiến Minh đã chuẩn bị các mối quan hệ xã hội từ sớm, thế nhưng nếu như nói đối với lần tranh tài lần này ông ta không quan tâm chút nào đến kết quả thì tất nhiên là chuyện không thể nào.

Nhân viên phục vụ này nói qua tình huống ở phía giám khảo, tiếp theo lại nói qua phản ứng của thực khách.

Bên phía các giám khảo cũng không còn là chuyện quá ly kì, tất cả mọi người đều biết. Thế nhưng so với người khác, Hồ Thừa Bình còn nghiêm túc lắng nghe hơn phần hình dung của nhân viên phục vụ về bên thực khách: "Hồ đại sư, thực khách ở bên bàn màu đỏ ăn rất bình tĩnh; còn ở bên phía bàn màu lam, bọn họ ăn đến náo nhiệt vô cùng."

Hồ Thừa Bình không khỏi hỏi: "Tất cả các bàn đều rất náo nhiệt?"

Nhân viên phục vụ khẳng định: "Tất cả bàn đều rất náo nhiệt."

Hồ Thừa Bình lại hỏi: "Bên phía giám khảo là ai bắt đầu trước?"

Nhân viên phục vụ trả lời lần thứ hai: "Là Hứa giám khảo."

Hai vấn đề này đều đã được trả lời.

Trong khu vườn nhỏ này, mặc dù kết quả cuối cùng vẫn chưa có, nhưng Hồ Thừa Bình cũng đã ý thức được, trong lần đấu nghệ này, đối với thực khách, đối với giám khảo, ai thua ai thắng đã rõ ràng.

Trong bóng đêm sâu thẳm, toàn bộ đèn đuốc đều ở phía xa, phía sau những ồn ào náo nhiệt kia, cũng chỉ có khu vực nhỏ này, trước sau như một, lẻ loi, lạnh vắng.

Cũng trong cùng một thời gian đó, trong phòng bếp thuộc về Dịch Bạch Đường:

Dịch Bạch Đường đã dừng động tác trong tay.

Chỉ trước đó 2 phút, hắn bỗng nhiên có linh cảm, trong lúc suy tư đã nấu ra món ăn cuối cùng của ngày hôm nay.

Bởi vì Dịch Bạch Đường trầm tư, những nhân viên khác trong phòng bếp cũng bị hắn ảnh hưởng cho bừng tỉnh trở lại, khi bọn họ ý thức được mình vừa làm gì lúc nãy, từ đầu bếp thứ 2 đến nhân viên phục vụ đều không ngoại lệ, trong lòng gào thét, sắp hỏng hết đến nơi rồi, sắc mặt xanh mét giống hệt như cải xanh trong giỏ thức ăn kia.

Lúc này, trong phòng bếp bỗng nhiên vang lên một tiếng hừ nhẹ.



Toàn bộ mọi người cùng run lên:

Sao sao sao, làm sao vậy?

Bọn họ nơm nớp lo sợ, nhìn lại theo tiếng hừ kia, lại thấy bếp trưởng của mình lộ ra nụ cười vui vẻ, tiếp theo bảo mọi người cho đồ ăn lên đĩa, tiếp theo nữa là bảo nhân viên phục vụ mang đồ ăn ra bên ngoài, cuối cùng quay đầu trở lại...

"Được rồi."

Dịch Bạch Đường rất vui vẻ.

"Hôm nay tới đây thôi."

Đến khi câu nói này được nói ra, món ăn cuối cũng được đặt lên bàn, trước mắt giám khảo và thực khách.

Cùng lúc đó, bọn họ cũng có sắc thái giống hệt sau khi ăn.

Trong chớp mắt, toàn bộ nơi này trở nên yên tĩnh, toàn bộ âm thanh giờ phút này giống như một cuộn băng cassette bị rối, im lặng triệt để.

Một lúc lâu sau.

Chủ khảo dùng khăn ăn lau khóe miệng:

"Trước khi cho điểm, đầu tiên, chúng ta làm một điều tra khác đi. Việc này không liên quan đến điểm số cuối cùng, chúng ta dùng hương vị nói chuyện."

"Hai bàn yến hội hôm nay, nếu như chỉ có thể lựa chọn một món ăn, mọi người nguyện ý thưởng thức..."

Giọng nói của ông ta thấp xuống.

7 giọng nói cùng nhau vang lên:

"Chính là món ăn này!"

Cùng lúc với âm thanh vang lên, ngón tay của bọn họ đồng loạt chỉ về một phía, là món ăn thuộc về Dịch Bạch Đường!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.