Bên trong lễ đường, bầu không khí nghiêm túc đã mang theo âm nhạc vui vẻ. Ánh đèn bỗng nhiên lóe lên, tấm rèm trên đài chủ tịch đã được hạ xuống tạm thời che đi đài cao. Sáu cánh cửa ở hai bên hội trường cùng được mở rộng, một lát sau có người lục tục vào sân, tìm vị trí ngồi xuống.
Giang sư huynh dường như nhìn ra nghi hoặc của Thương Hoài Nghiên, nói một câu: "Dù sao cũng là hướng về phía công chúng, ngoài đài truyền hình phát sóng trực tiếp ra còn có thư mời đến giới đầu bếp cùng với nhân sĩ tương quan tham gia."
Thương Hoài Nghiên gật đầu hiểu rõ.
Một giây sau, y phát hiện người đoạt huy chương vàng vừa bị Giang sư huynh nói cho bỏ đi lẫn vào trong đám người, làm như không có chuyện gì xảy ra đi vào, đồng thời lựa chọn một vị trí xa Giang sư huynh nhất để ngồi xuống.
Thương Hoài Nghiên: "..." Đây là làm sao.
Giang sư huynh ở bên cạnh cười xì một tiếng, chốc lát thở dài một tiếng khó giải thích được.
Sau khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, ánh đèn lại một lần nữa lấp lóe, vài lần thay đổi, cuối cùng hơn phân nửa ánh đèn đều chiếu về phía đài chủ tịch!
Lúc này, màn nhung đỏ lần thứ hai được kéo ra.
Trên đài cao, ba kệ bếp được phân ra ba hướng khác nhau, tạo thành thế chân vạc; phía sau kệ bếp là ba thí sinh dự thi, đối mặt với khản giả lộ ra vẻ sốt sắng!
Giây phút này đèn đuốc sáng choang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong/2533062/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.