Lưu Hương đáp :
- Hắn đánh giá Hồ Thiết Hoa quá thấp! Hắn cho rằng Tiểu Hồ say rồi là bất tri nhân sự, nên định tìm đến Tiểu Hồ hầu ra tay. Hắn không hiểu nổi người uống rượu bừng tỉnh mau hơn người không uống trừ ra khi không còn tỉnh nổi. Mà Tiểu Hồ làm gì say chết đi được.
Trương Tam gật đầu :
- Phải! Thường thì ai say mau, tỉnh cũng mau.
Lưu Hương tiếp :
- Thất bại lần đầu, hắn do lối bí mật thoát đi nhưng bị Tiểu Hồ nhận diện, tuy hắn chưa đoán định được là bọn ta phát hiện sự giả chết của hắn hay không, mẫu người của hắn không thể mạo hiểm do đó hắn phải áp dụng kế sách cuối cùng.
Anh Vạn Lý thở dài :
- Đúng vậy! Mẫu người đó bất cứ làm việc gì cũng lưu lại một vài lối thoát. Giả chết không xong, hắn dùng đến biện pháp thứ hai.
Lưu Hương tiếp :
- Tưởng tất hắn đã thương lượng kỹ với Câu Tử Trường. Câu Tử Trường có nhiệm vụ dụ dẫn chúng ta tránh xa xa các dãy phòng, nhân cơ hội đó hắn thoát đi.
Bạch Liệp hỏi :
- Biển rộng mênh mông hắn trốn đi đâu chứ?
Lưu Hương giải thích :
- Trên sân thuyền có một chiếc xuồng cứu cấp. Lúc tại hạ lên đó thì chiếc xuồng không còn tại chỗ nữa.
Bạch Liệp cau mày :
- Xuồng cứu cấp đó đi được bao xa đâu? Chỉ cần một lượn sóng vừa thôi, không lớn lắm, xuồng cũng lật úp, nếu không chìm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-dao-soai/2242212/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.