Trong phòng của bọn Hồ Thiết Hoa có hai chiếc giường. Trong hai, có một chiếc rộng. Lưu Hương không mất lắm công phu, tìm ra được mảnh gỗ cơ quan. Bên dưới mảnh gỗ có một lối đi bí mật.
Hồ Thiết Hoa trợn mắt kêu lên thất thanh :
- Thảo nào mà kẻ đó vừa nhào lên giường lại chẳng biến mất. Thì ra hắn do ngã đó mà đi.
Lưu Hương thốt :
- Trên nhiều con thuyền, có lối đi bí mật như thế này. Cái đó hẳn Trương Tam có nghĩ đến.
Trương Tam đỏ mặt đáp :
- Nhưng ta không biết lối đi đó ăn thông đến đâu.
Lưu Hương đáp :
- Khoang chứa đồ.
* * * * *
Khoang đó âm u quá, nặng nề với cái lạnh độc. Sáu cỗ quan tài còn đó.
Anh Vạn Lý thở dài thốt :
- Hương soái liệu việc không sai.
Hồ Thiết Hoa mỉa :
- Rất tiếc khoang chứa đồ không chứa một bóng người. Cả bóng quỷ cũng không luôn.
Lưu Hương mỉm cười :
- Ngươi thì không có chứ quỷ vẫn có. Có một con quỷ.
Hồ Thiết Hoa vụt sáng mắt lên :
- Có phải ngươi muốn nói đến Đinh Phong?
Trương Tam thốt :
- Nhưng Đinh Phong bất quá là một người chết chứ chưa phải là quỷ. Tự tay ta đặt hắn vào quan tài...
Hắn đứng cạnh quan tài thứ nhất, đột nhiên hắn nghe rợn người, rồi hắn hỏi :
- Ngươi ... hay là ngươi nói hắn đã sống dậy?
Lưu Hương thở dài :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-huong-dao-soai/2242211/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.