Hải thiên đông vọng tịch mang ngang.
Sơn xuyên hình thế khoát phục trường
Đăng hỏa vạn gia thành tứ bán.
Tinh hà nhất đạo thuỷ trung ương.
Dịch thơ:
Trời biển phương đông đêm mịt mùng
Núi sông hình thế trải mênh mông
Thành vây bốn mặt muôn đèn sáng
Một giải sông Ngân vắt khoảng không.
Lại nói chuyện Lại bộ thiên quan Lưu Dung cùng Hòa Thân chào hỏi nhau xong, nói:
- Hôm nay nhàn rỗi, phủ tôi nghèo khó, tôi tới quý phủ, dẫn theo tên thư đồng cho nó qua đây ngắm cảnh, mở rộng tầm mắt.
Rồi quay lại nói với Lưu An:
- Người nói phủ chúng ta không có cảnh đẹp, sao không đi chiêm ngưỡng phong cảnh nơi này?
Hòa Thân nói:
- Khắp nước, sau đều có thể đi dạo, duy chỉ có hoa viên là không được vào. Đó là nơi Càn Long lão Phật gia thường cho con dâu ta là Thập công chúa làm nơi du ngoạn. Nếu xúc phạm tới Thập công chúa, tội ấy không thể gánh nỗi đâu.
Lưu Dung nói:
- Chớ ngại. Cha ta Lưu Thống Huân là tam triều nguyên lão anh cả, anh hai của ta đều mất mạng dưới đao chém, lại định chém nốt lão Lưu Dung ta. Lão thái hậu hay tin, triệu ta vào Hoàng cung nuôi dưỡng, nhận ta làm con nuôi. Ta gọi Hoàng đế Càn Long là Hoàng huynh, tự xưng là ngự đệ. Hôm ấy, ta và Hoàng huynh Càn Long đánh cờ, đôi bên đang trong độ giằng co, khó phân cao thấp, chợt thấy hai ả cung nữ dẫn Thập công chúa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190437/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.