Nguyệt sắc thiên sầu lộ
Trúc thanh hiềm dạ tuyền
Túc quán vô tân khách,
U điếm phiếm ẩm nhiên.
Dịch thơ:
Trăng soi sương thu lạnh
Tiếng trúc hòa suối ngân
Không khách đêm quán vắng
Lặng lẽ càng thêm buồn.
Trương Liên Đăng hỏi:
- Ngài sống trong thành Bắc Kinh, ở cửa nào vậy? Ngõ nào vậy?
Hoàng thượng nói:
- Ta sống ở giữa thành.
Trương Liên Đăng nói:
- Ở giữa thành là nơi Hoàng đế Gia Khánh sống, phải chăng ngài là họ hàng với Hoàng đế Gia Khánh?
Hoàng thượng nói:
- Không chỉ họ hàng, ta còn có họ rất gần nữa.
Trương Liên Đăng hỏi:
- Ngài họ gì, tên gọi thế nào?
Hoàng thượng nói:
- Ta họ Triệu, tên Phi Long. Nhà ta vốn là một đại tài chủ, vàng bạc chất như núi, quản gia nhà ta đều đội mũ chóp đỏ, chóp xanh, đeo vòng ngọc.
Liên Đăng hỏi:
- Quản gia nhà ngài đều đội mũ chóp đỏ, chóp xanh, vậy ngài hẳn phải là một vị đại nhân, đội mũ chóp lục rồi.
Hoàng thượng nói:
- Ôi! Cả đời này ta vẫn chân trắng.
Liên Đăng hỏi:
- Ngài đã là một vị đại tài chủ, chắc phải có tới cả trăm mẫu ruộng. Có hơn trăm quầy hàng.
Hoàng thượng nói:
- Các tỉnh các châu, phủ, huyện đều có hàng của ta. Đều do đám quản gia lo việc trồng trọt. Ta chỉ có một mẫu ba đất, hàng năm đều do ta đích thân trồng cấy.
Trương Liên Đăng nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190436/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.