Liên lý chi đầu hoa chính khai,
Đố hoa phong vũ tiện tương thôi
Nguyện giáo thanh đế thường vi chủ;
Mạc di phân phân điểm thúy đài.
Dịch thơ:
Hoa nở đầu cành liền thắm tươi
Bởi trời mưa gió ghét hoa cười
Chúa xuân xin để luôn làm chủ
Cánh khỏi nền rêu lả tả rơi.
Lại nói chuyện Hoàng Lục, Hoàng Hùng nghe Tô Cát Bình nói vậy, trong lòng vô cùng vui mừng, kéo nhau tới gian lầu phía bắc, ngồi xuống. Tô Cát Bình hỏi:
- Hai vị đại gia dùng cơm gì? Tiểu nô còn đi nấu.
Hoàng Lục nói:
- Ta muốn ăn bánh bao. Nàng mau đi hấp, anh em ta ăn xong còn có việc gấp phải đi làm.
Tô Cát Bình hỏi:
- Không biết hai vị đại gia có việc gấp gì?
Hoàng Hùng nói:
- Chỉ vì có tên Lưu gù giả trang thành lão đạo sĩ già đi thăm dò tin tức, bị anh em ta trói lại vứt xuống sông. Không biết lão ta được ai cứu lên. Dây trói hắn vứt bừa trên bờ sông. Do đó, anh em ta ăn xong sẽ phải đi tìm Lưu gù ngay. Phải cho hắn một đao chết đi, anh em ta mới được yên lòng. Nàng mau đi hấp bánh bao thôi.
Lưu đại nhân nấp trong khe hở, nghĩ thầm:.
- Không ổn. Nếu hai tên này đòi ăn bánh bao, tất phải dùng đến vĩ hấp. Một khi vĩ hấp lấy ra, bọn chúng sẽ nhìn thấy ta mất. Tới lúc ấy, chắc chắn ta sẽ chết mất.
Bất giác, trong lòng run sợ. Tô Cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190387/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.