Tài miên bản thị chân báo
Tự có đáo kim hy hấn
Năng trị gia trạch công môn diện
Hữu quyền thực tại phương tiện
Động thân bất dụng bộ tẩu
Hành lộ xa mã dương tiên
Sử nô hoán tì tương thoại ngôn
Lập tại nhân tiền hảo khán
Ngân tiền bản thị tàng vật
Vô nghĩa tư tài hưu tham
Tác quan vi tài bả tâm thiên
Nhược đắc thứ dân hận oán
Vi nhân mạc đương tài chủ
Thao tâm phí lục bất an
Dịch thơ:
Vàng lụa vốn là của báu
Từ xưa đến nay được yêu dấu
Có tiền điều khiền gia đình nhà cửa
Có quyền tha hồ chọn lựa
Cất mình không cần chân bước
Trên đường xe ngựa đi đầu
Thoải mái sai con ở người hầu
Đứng trước đám đông nhanh nhẩu
Tiền bạc vốn là thứ để cất
Của vô nghĩa thôi đừng hám
Làm quan vì tiền lòng nghiêng ngửa
Gây cho dân lành nỗi hận oán
Làm người xin chớ làm tài chủ
Hao tâm tổn sức lại không yên.
Lại nói chuyện triều đình Đại Thanh truyền tới đời Hoàng đế thứ sáu, Hoàng đế Ung Chính ở ngai vàng mười ba năm thì băng hà. Người con trai thứ tư của Ung Chính là Ái Tân Giác La Hoàng Lịch lên kế vị, đặt niên hiệu là Càn Long. Từ sau khi Hoàng đế Càn Long lên ngôi, mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an. Đám vương thân, đại thần văn võ trong triều đều có lòng yêu dân, yêu nước. Người đứng đầu là Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-cong-ky-an/3190368/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.