🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi cho xe lao nhanh trên cầu vượt, ra đến sân bay chỉmất hai mươi phút. Tôi đỗ xe trước phòng đợi, bấm số của Sở Thừa, chuông vừa đổmột hồi, đã nghe đầu dây bên kia nhấc máy ngay.



“Em đến rồi, anh đang ở đâu?”



“Anh ở lối ra nhà B. Lưu Bạch, anh nhìn thấy em rồi, em đợi một chút”. Tôi quayđầu nhìn xung quanh, thấy anh xách vali bước tới. Sở Thừa, tôi mỉm cười, timđập loạn xạ, chỉ mới cách ba ngày mà như lâu lắm rồi không gặp nhau, lúc anh mởcửa lên xe, không ngờ tôi lại yếu đuối rơm rớm nước mắt.



Lần đầu tiên, tôi chủ động đưa tay ra ôm chặt cổ, áp sát vào mặt anh, mừngkhông kể xiết.



Anh đưa tay ra ôm tôi, làn môi hơi lạnh ập xuống, giọng dịu dàng: “Lưu Bạch,lâu lắm rồi không gặp em”.



Tôi mỉm cười, thực ra có rất nhiều điều muốn hỏi anh nhưng lúc này, trong lòngđang vui, cảm giác được ngả trong vòng tay anh thật tuyệt vời biết bao, tôikhông muốn lên tiếng phá vỡ cảm giác đó.



Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đột nhiên tôi mới sực nhớ ra rằng đâylà sân bay, chợt ngẩng đầu lên, có mấy vị khách du lịch nhìn sang phía chúngtôi với vẻ hiếu kỳ. Bất giác mặt đỏ bừng, tôi vội rồ ga, cho xe chạy về phíatrước.



“Anh có đói không? Ăn trên máy bay chắc không đủ no đâu nhỉ?” Tôi nghiêng đầu,thấy anh đang nhìn tôi chằm chằm, không hề chớp mắt như đang nhìn một báu vậthiếm có nào đó.



“Đói”, anh đáp.



“Muộn thế này rồi, hay là mình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-bach-anh-yeu-em/1964502/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.