Nghênh đón Lê Kỳ là bốn khuôn mặt không chút dao động.
Lê Kỳ tự mình kích động: "Trong sách nói thế này, sau bữa tiệc cô Chu và cô Khâu xảy ra tranh chấp. Cô Khâu dùng dao đâm cô Chu, cô Chu bèn hô to cứu mạng, Quách Uyển Giang đi ngang qua nghe thấy thì tới cứu, cũng bị cô Khâu đâm phát chết luôn. Nhưng phần ly kỳ của vụ án mạng này còn ở phía sau, nếu không sẽ chẳng được xếp vào mười án lớn kỳ lạ ở huyện Trác. Huyện Trác chính là trấn Vương Gia và trấn Chu Đường bây giờ."
A Bảo nghe anh ta dong dài kể lại mà mất cả hứng thú, ngó ngó nghiêng nghiêng, thúc giục: "Lê Kỳ anh mau nói chuyện ly kỳ đằng sau là gì đi!"
Lê Kỳ: "..." Tự dưng gọi tên mình là cố tình chơi chữ hả.
Lê Kỳ quét mắt nhìn sơ qua toàn cảnh — một cái cầu ba cái cây, một con suối ba con đường. Phong cảnh tuy đẹp nhưng không có ghế ngồi, đứng mà nói chuyện cũng mệt lắm.
Anh ta đề nghị vào trong thôn.
A Bảo sợ đụng phải trưởng thôn. Mấy bức thư cũ còn nhét trong túi, lợi dụng người ta dù sao cũng hơi có tật giật mình nên cậu đề nghị đến Quách Trang Lão Tửu, vừa ăn vừa nói chuyện.
Lê Kỳ dĩ nhiên là thế nào cũng được.
Trên đường đi, A Bảo không nén nổi tò mò, giục Lê Kỳ kể đoạn hấp dẫn trong sách, Lê Kỳ hỏi lại cậu sao tự nhiên quay lại Quách Trang.
A Bảo nói có lệ: "Lúc thu dọn hành lý phát hiện bị rơi mất đồ nên bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-2-quy/1010634/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.