Lòng dạ đàn bà, như kim dưới đáy biển, qua một buổi tối là thay đổi.
A Bảo lòng đau như cắt: "Hôm qua em có biết là anh lo cho em lắm không?"
"Một đêm không chợp mắt, chỉ sợ em gặp bất trắc gì."
"Quách Trang bị anh lật tung cả lên, từng phiến đá một bị xới lên, cấy mạ vào là thành ruộng được luôn ấy."
"Em lại đối xử với anh ra sao?"
"Thế mà em..."
"Được rồi em nói." Cuối cùng, Thương Lộ Lộ đầu hàng dưới ánh mắt khiển trách của cậu, cúi đầu nói.
Nhưng cô gái không mở miệng ngay, mà nghiêng đầu ngó ra ngoài cửa nhìn ánh nắng, sắp xếp lại suy nghĩ trong chốc lát rồi mới nói: "Em đột nhiên bị lôi ra ngoài. Khi đó, em cũng giống anh, đang nhìn bài vị bị đổ trên bàn."
Điều này chứng tỏ lúc đó cô còn thanh tỉnh, A Bảo ngồi xuống nghe tiếp.
"Sau khi rời khỏi đây, đầu óc em mơ màng hỗn loạn, đến khi ánh trăng rọi vào gương bát quái phản chiếu đến mắt mới tỉnh táo lại. Em liền rút kiếm giắt bên eo phát động công kích, không biết qua bao lâu thì trời sáng, một mình em đứng ở giữa rừng đào."
A Bảo nhịn không được ngắt lời cô: "Anh đã thấy gương bát quái treo trên cây trong sân thứ tư, mặt trên đúng là có vết kiếm. Từ nơi đó đến rừng hoa đào cách một cái phòng, em có nhớ rõ mình đã đi qua như thế nào không?"
Thương Lộ Lộ gác trán: "Không nhớ rõ. Lúc em tỉnh lại đã ở rừng đào, xung quanh ngoại trừ hoa đào, cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-2-quy/1010623/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.