Lâu Tập Nguyệt cứ như vậy bấu vào cánh tay tôi, nhìn tôi, không nói một lời nào.
Trong bụng giống có vô số đao cắt vào, đau đến độ tôi không thể thở nổi.
Khi sắp ngất đi, tôi mơ hồ nghe thấy bêncạnh có người nói chuyện, sau đó bên gáy tê rần, thần trí trái lại vôcùng minh mẫn hẳn lên. Tôi thở gấp, hé mắt từ từ, ánh sáng chậm rãi rơivào, chờ khi tôi thấy rõ mặt Lâu Tập Nguyệt đang gần, theo bản năngkháng cự hắn, đẩy hắn ra nói: “Ngươi đi ra, tránh ra.”
Nói mới vừa nói ra khỏi miệng, một cơnđau nhức không hề báo hiệu từ dưới bụng dâng lên, tôi kêu thảm một tiếng “Á”, trước khi trước mặt biến thành màu đen, ngón tay nắm chặt đệm chăn mồ hôi lạnh ứa ra.
Loại đau đớn này tựa như thân thể sinh sôi bị xé rách, khiến cho tôi kìm không được khóc rống.
Tôi dự cảm được kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì..
Đối với tôi muốn giữ lại đứa nhỏ này, thực sự muốn. Cho dù dùng mạng của tôi đi đổi đều được, để cho tôi giữ lại đứa nhỏ này..
Đau đớn khiến cho tôi trở nên yếu đuối,tôi nhất thời quên mất tất cả oán hận cùng phẫn nộ, run rẩy vươn tayhướng Lâu Tập Nguyệt, nhưng ở giữa không trung bị một bàn tay lạnh lẽokhác cầm lấy.
“Lâu giáo chủ, ngươi không bằng đi rangoài trước. Tình huống Đường cô nương rất nguy hiểm, không thể để chonàng lại chịu kích thích.” Diệp Linh cầm tay tôi, giọng điệu bình tĩnhnói với Lâu Tập Nguyệt. Sau tiếng nói thì một ngân châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-su-nhu-thu-da-kieu/2370036/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.