Tôi bị anh ta hỏi một câu khiến sửng sốt. Muội muội? chết? Điều này sao lại từ miệng một người anh trai nói ra.Giọng điệu hờ hững, khiến cho người ta thấy trái tim băng giá. Nhưng….tôi nhìn kỹ khuôn mặt người nọ, mặt mày dung mạo có mấy phần giống TửYên, mày như lá liễu, mắt tựa như làn nước thu, là một người đàn ôngtuấn tú. Đến nỗi rất giống Tử Yên, trên khuôn mặt còn mang theo vài phần sắc thái phái nữ xinh đẹp tuyệt trần.
Người nọ nhìn về phía tôi trong mắt nhưchứa ý mỉm cười, nhưng ý cười này khiến cho tôi hoảng hốt. Anh ta bỏchén bạch ngọc trong tay xuống, đứng dậy, từ từ bước đến trước mặt tôi,quần áo lộng lẫy theo động tác đi của anh ta, tay áo mở rộng, phóngkhoáng phóng đãng.
“Cô, chính là đồ đệ Lâu Tập Nguyệt?” Anhta hỏi tôi, môi mỏng khẽ nhấp. Tôi không biết anh ta hỏi như vậy có ýgì, không có trả lời, bị anh ta áp bức tới gần, kìm không được phải luivề sau nửa bước.
Anh ta đứng ở nơi cách tôi không tới haibước chân, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nhìn thẳng vào người tôi.Tôi hít sâu một hơi ổn định tình thế trong đầu, bình tĩnh nhìn thẳng vào anh ta: “Tử Yên tỷ tốt lắm, nàng. . . . . .” Người nọ cười nhạo mộttiếng cắt ngang lời tôi nói, đôi mắt như ánh sáng khẽ chớp động: “Tốt?a, nàng nếu quá ‘được’ tốt, sẽ không viết phong thư này.” Nói tới đây,trên mặt anh ta vẫn cười như trước, song ngữ điệu thoáng trầm xuống “Cho nên, phiền cô nương lúc về chuyển lời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-su-nhu-thu-da-kieu/2369976/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.