21.
Cuộc sống ở Hoàng Lăng trôi qua không tệ!
Đại Lương khai quốc mười mấy năm, nói là hoàng lăng, kỳ thật cũng không chôn người vào. Triều Lương bắt đầu từ phụ thân ta, tự nhiên hoàng lăng cũng vì phụ thân mà tu sửa.
Lăng tẩm đế vương đương nhiên là phong thủy bảo địa, ta độc chiếm một viện, ăn, mặc, ở, đi lại so với thân vương, so với người tạo phản trong sử sách không thành, không biết tốt hơn bao nhiêu.
Khi Mạnh Ngọc đến thăm ta, nàng rõ ràng hoảng sợ.
Mấy ngày nay ta say trong men rượu, chỉ có khi uống say, đầu óc không tỉnh táo, ta mới có thể mơ mộng đẹp trong chốc lát.
Ta là thái tử, cũng nên là hoàng đế.
Thê thiếp ta hòa thuận, nhi nữ song toàn, lên ngôi cửu ngũ chí tôn bảo hộ thân tộc một đời bình an. Đại Lương dưới sự cai trị của ta mà bình yên ấm no, đệ muội của ta cung kính hiếu thuận, bách tính đối với ta kính yêu ngưỡng mộ, quần thần khen ta hùng tài đại lược.
Vì sao ta lại lưu lạc đến tận đây?
Mạnh Ngọc không nói gì với ta, chỉ yên lặng rời đi.
Sau đó đi vào, lại là Nhan thị.
Nàng nhìn ta rất đau lòng, muốn rửa mặt chải đầu cho ta, bị ta đẩy ra.
Nàng không giận, nói chút tình hình gần đây với ta.
Điện hạ, Thái tử phi nương nương đụng cột t ự s át rồi!. Ra chương nhanh nhất tại ⩵ t r ù m t r 𝐮 𝒚 ệ n.𝙑N ⩵
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-su-manh-giac/2735026/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.