Đến lúc có người thông báo cơm đã được dọn lên, Kỳ Duật với Lục Trác Niên mới biết Kỳ lão gia đã về, chỉ là ông cụ không đến gặp trực tiếp hai người mà thôi. Vậy là họ di chuyển từ phòng khách sang phòng ăn, chẳng bao lâu sau, Kỳ lão gia đã ăn mặc chỉnh tề đi xuống, có thể thấy rõ ông đã tắm rửa qua ở trên tầng.
Lục Trác Niên phát hiện Kỳ Duật cũng như thế này. Mỗi khi về nhà, việc đầu tiên Kỳ Duật làm chính là tắm rửa, thay hết quần áo mặc ở bên ngoài ra rồi mặc đồ ở nhà vào, xong xuôi mới thấy thoải mái được. Kỳ lão gia vừa vận động xong thì còn hiểu được, còn Kỳ Duật dù chỉ là xuống dưới tầng đi loanh quanh rồi lên luôn, chẳng đổ giọt mồ hôi nào, thế nhưng cũng phải thay quần áo.
Lục Trác Niên còn đang nghĩ ngợi mông lung thì Kỳ Duật đã đứng lên. Lục Trác Niên không hiểu tại sao nhưng cũng đứng lên theo, lại bắt chước theo Kỳ Duật hơi cúi người về phía Kỳ lão gia. Kỳ Duật gọi ông nội, hắn cũng gọi theo. Gọi xong hắn mới thấy da gà da vịt nổi hết cả lên, rùng mình mãi cũng không hết.
Kỳ lão gia đã quen với điều này, mặt mày nghiêm trang và khẽ “ừ” một tiếng. Ông ngồi vào ghế chủ nhà rồi mới nói với hai người: “Ngồi đi.”
Lúc này Lục Trác Niên mới cùng Kỳ Duật ngồi xuống, hắn ngồi kiểu gì cũng thấy không phù hợp, đành phải ưỡn thẳng lưng rồi thử bắt chuyện với ông cụ: “Ông…” Còn chưa gọi xong thì hắn chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-nhan/587248/chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.