Thế là hết lễ…
Đầu tiên Kỳ Duật để hành lý của Lục Trác Niên vào trong góc của phòng để quần áo, sau đó vào phòng tắm kiểm tra ký hiệu hướng dẫn giặt trên quần áo bẩn của hắn, khi thấy có thể giặt nước được thì lấy hết quần áo ra khỏi túi đựng rồi cho vào máy giặt. Anh đi vào phòng bếp rửa lại hai cái bát mà Lục Trác Niên đã rửa, lấy khăn khô lau sạch sẽ rồi để vào tủ bếp, tiện thể lấy nước tẩy rửa dọn dẹp hết cả phòng bếp, lau hết khăn này đến khăn khác. Lúc này thì quần áo đã được giặt sạch, Kỳ Duật rửa tay sạch sẽ rồi phơi hết quần áo lên. Dọn xong khu chung ở tầng một, Kỳ Duật đã thấm mệt, nhưng vẫn cố gắng lau dọn phòng ngủ ở tầng hai, dọn sạch rồi mới thấy hài lòng rồi buông tha bản thân để đi tắm rửa nghỉ ngơi.
Thế nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Lúc đánh răng trước khi đi ngủ, Kỳ Duật mới khựng lại, hai mắt nhắm vào, không hề cầm chiếc bàn chải lên mà chỉ lấy nước súc miệng trong tủ ra, súc qua loa vài lượt. Trước khi lên giường, anh tìm một siêu thị online có thể chuyển phát nhanh trong cùng thành phố, chọn một chiếc bàn chải rồi lại nghĩ nghĩ, bấm số lượng thêm một cái, để lại lời nhắn mong hàng đến sớm trong ngày mai.
Đúng là ngày nghĩ gì đêm mơ nấy, trước khi nhắm mắt ngủ Kỳ Duật còn mơ màng nghĩ, hôm nay mới chỉ quét sàn nhà và lau nhà một lần, lần sau còn phải lau hết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-nhan/587233/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.