Triển Hoài Xuân tới sàn luyện võ trước Triển Tri Hàn, cho nên khi Triển Tri Hàn thấy hắn thì bất chợt nhíu mày.
Chuyện khác thường tất có điều kỳ quái, Triển Tri Hàn chỉ suy nghĩđôi chút cũng đoán được duyên cớ trong đó, nhưng lại cố ý làm như khôngbiết gì cả.
Hai huynh đệ tự phân ra tập luyện, trong lòng Triển Hoài Xuân đanghừng hực lửa, luyện quyền một hồi liền cởi áo, làm lộ ra bộ ngực tinhtráng, tấm lưng ướt đẫm mồ hôi kia nhìn qua hoàn toàn tương phản vớikhuôn mặt văn nhược của hắn. Triển Tri Hàn nhớ tiểu ni cô có nói saulưng hắn bị thương, liền ghé mắt nhìn sang, phát hiện trên lưng TriểnHoài Xuân quả thật có vết sẹo, nhưng đã mờ đến hầu như nhìn không thấy.
“Vết thương trên lưng sao mà có?” Sau khi rửa mặt thay y phục, Triển Tri Hàn thản nhiên thưởng thức trà, thuận miệng hỏi.
“Ngày ấy lừa tiểu ni cô sát sinh nên bị cô ấy đẩy một cái, không cẩnthận nên bị đụng.” Triển Hoài Xuân suy nghĩ một chút rồi nói, nói xongliếc mắt nhìn vị huynh trưởng đối diện, xong rồi lại bày ra dáng vẻ thờ ơ nói tiếp: “Anh, tối qua em đã nghĩ rồi, nếu em đã nhận lời sư phụ của A Du là sẽ chiếu cố cô ấy, thì không thể nửa đường vứt ngang không để ý,cô ấy rất ngốc, em lo cô ấy đến thôn trang sẽ bị người ta bắt nạt, nêncứ để cô ấy ở lại làm nha hoàn cho em đi.”
Triển Tri Hàn thổi hớp trà, cất giọng bình thản: “Tự bản thân cô ấycũng đã đồng ý dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-troi-dinh/2364871/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.