Sau lần đó, tôi đã nghiêm túc suy nghĩ rất kĩ, cũng nhớ lại những tháng ngày cùng em sống chung một mái nhà, nội tâm tôi dần đã thay đổi. Tôi không thể không thừa nhận khi thấy em ngồi lặng bên mép giường, hướng tầm mắt nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, nước mắt chảy thành dòng trên má tôi đã mềm lòng, chấp nhận bỏ qua tất cả nỗi lầm trước kia.
Tôi giữ em bên mình, ngoài việc không muốn em bước ra khỏi cuộc sống của tôi thì còn đang âm thầm bảo vệ em trước bố. Vì tôi biết được một thông tin rằng nếu em ly hôn với tôi, ông ấy sẽ ngay lập tức tìm một người khác có khả năng giúp đỡ công ty ép gả em đi. Thay vì để em rời vào tay kẻ khác, chi bằng ở lại bên cạnh tôi. Cho dù là không yêu nhau, cả hai phải chịu dằn vặt đau khổ thì tôi cũng quyết không từ bỏ.
Từ sau khi thấy em tự hủy hoại chính mình, tôi sợ chuyện đó sẽ tiếp tục tiếp diễn nên thu lại sự tàn bạo, lạnh lùng của mình, thay vào đó là nhường nhịn em hơn, để ý đến cảm nhận của em. Thậm chí tôi còn lén cài định vị trên điện thoại em, nắp camera ở phòng em để tránh em làm thương bản thân mà tôi không hay biết.
Tôi mua chó đền cho em, tự tay trồng loại hoa mà em yêu thích nhưng khi chị Liên hỏi tôi lại nói dối là trồng vì Vi An. Ngay cả khi thấy một chiếc váy đẹp phù hợp với em cũng không dám thừa nhận là mua tặng em, chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875791/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.